Vậy mà lại như thế …
Thẩm Thanh Huyền cũng thực sự không ngờ tới, y nhíu mày nghĩ một lúc rồi nói: “Năm đó ta du học bên ngoài, cũng không biết bên các ngươi xảy ra chuyện gì.”
Cố Kiến Thâm nói: “Dù ngươi có ở Vạn Pháp tông, chưa chắc đã biết rõ nội tình.”
Thẩm Thanh Huyền thừa nhận, tuy lúc đó y có bối phận cao, song vẫn còn nhỏ, không có khả năng tiếp xúc chuyện này.
Cố Kiến Thâm nhìn về phía y, ngập ngừng hỏi: “Ngươi cũng cảm thấy ta là kẻ cực kì tàn bạo sao?”
Thẩm Thanh Huyền trả lời cực nhanh: “Không phải.”
Cố Kiến Thâm nở nụ cười, trong mắt là một mảnh nhu hòa: “Chỉ mong sẽ không khiến ngươi thất vọng.”
Thẩm Thanh Huyền nói: “Ngươi chớ suy nghĩ lung tung, ta biết ngươi là người thế nào.”
Để Thẩm Thanh Huyền nói ra những lời như vậy thật sự rất không dễ dàng.
Cố Kiến Thâm mềm mại cả lòng, ngữ khí cũng ngày càng ôn hòa: “Kỳ thực nhiệm vụ này … Ta biết nên làm thế nào.”
Thẩm Thanh Huyền kinh ngạc nói: “Ngươi biết?”
Cố Kiến Thâm đã từng cho rằng cả đời mình sẽ không bao giờ nói ra câu này, nhưng lúc này hắn lại nói, nói ra lời khó nói nhất với người mà mình chưa từng dám nghĩ.
Hắn nhìn về phía Thẩm Thanh Huyền: “Ngươi nguyện ý tiến vào huyễn cảnh tâm ma trong lòng ta không?”
Thẩm Thanh Huyền giật mình, nửa ngày y mới hoàn hồn nói: “Ngươi … không ngại ư?”
Huyễn cảnh tâm ma là nơi vô cùng riêng tư, hầu như hết thảy tu sĩ đều sẽ có một nơi không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-phi-thang-thi-yeu-di/232305/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.