Thẩm Tinh Yểu vào nhà vừa hay gặp mặt dì Trần. “Cháu về rồi ạ?”
Thẩm Tinh Yểu gật gật đầu, dạ một tiếng.
Dì Trần thấy sắc mặt cô không tốt lắm, liền hỏi: ” tâm trạng không tốt sao?”
Thẩm Tinh Yểu lắc đầu, “Không có ạ.” Dừng một chút lại nói: “Vậy dì Trần, cháu lên lầu trước nhé?”
“Được, lát nữa dì hâm sữa bò mang lên cho cháu.” “Vâng ạ.”
Lên lầu xong, Thẩm Tinh Yểu tiện tay ném túi quà lên sofa, rồi chui thẳng vào phòng tắm tắm rửa.
Chờ cô tắm xong ra ngoài, sấy khô tóc, đắp mặt nạ chuẩn bị nằm lên giường lướt điện thoại thì ánh mắt bất chợt liếc đến túi quà lúc trước bị cô tiện tay ném trên sofa. Nghĩ nghĩ, cô vẫn đi về phía sofa, ngồi xuống.
Bên trong túi quà còn có một hộp nhỏ được bọc kỹ, xé lớp giấy gói ra là một hộp quà màu xanh lam sương mù, trông hơi giống hộp đựng trang sức. Mở ra, Thẩm Tinh Yểu thấy bên trong đặt một bộ nhẫn màu bạc trắng, đôi mắt thoáng trừng lớn một chút. Lại là bộ “Shine” của nhà thiết kế Perty còn chưa chính thức mở bán, một bộ ba chiếc, hai chiếc nhẫn đeo ngón giữa, một chiếc nhẫn đeo ngón út.
Cô cẩn thận lấy nhẫn ra, đeo lên ngón tay mình. Đeo xong xoay xoay bàn tay, chỉ cảm thấy bộ nhẫn này thật sự đẹp vô cùng. Sau đó, cô bỗng
nhiên ý thức được, size nhẫn Ngụy Kính Nhất mua cho cô lại vừa khít một cách đáng ngạc nhiên.
Đang suy nghĩ miên man, điện thoại bỗng nhiên vang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-van-cung-chieu-tong-cuu-can/2795494/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.