Sau khi truyền xong chai nước muối cuối cùng, trước khi chuẩn bị ra về, Thẩm Tinh Yểu nói: “Em rửa mặt một chút.”
Ngụy Kính Nhất: “Được.”
Ngụy Kính Nhất cầm áo khoác của hai người, đứng ở cửa phòng vệ sinh chờ cô. Bỗng nhiên, chiếc điện thoại đặt trong túi rung lên.
Tên người gọi hiển thị là Phùng Đào.
Điện thoại vừa kết nối, giọng nói vội vàng của Phùng Đào lập tức truyền tới.
“Ngụy tổng? Tiểu Yểu tỉnh chưa ạ? Hai người bây giờ xuất viện sao?”
Thẩm Tinh Yểu rửa mặt xong đi ra, nhìn thấy Ngụy Kính Nhất đang cầm
điện thoại, cũng không biết người đối diện là ai, gọi điện thoại qua nói gì đó, nhưng mày anh lúc này đang nhíu chặt. Chú ý tới ánh mắt của Thẩm Tinh Yểu, Ngụy Kính Nhất dùng ánh mắt trấn an cô một chút, sau đó nói: “Được, tôi biết rồi.”
Sau khi anh cúp điện thoại, Thẩm Tinh Yểu lúc này mới hỏi: “Là ai vậy ạ? Xảy ra chuyện gì sao?”
Giọng Ngụy Kính Nhất dịu dàng: “Người đại diện của em.”
“Anh Phùng gọi điện cho anh làm gì?”
“Anh ấy nói với anh, lúc anh vào bệnh viện đã bị fan đang ngồi chờ em chụp được rồi.”
Sau khi Thẩm Tinh Yểu tham gia lễ cắt băng khánh thành nhãn hiệu của tập đoàn Ngụy Thị, trong giới fan của cô không hiểu sao lại chia ra một nhóm fan CP, “ship” cô với Ngụy Kính Nhất. Bởi vì trong lễ cắt băng,
ánh mắt hai người thật sự có chút đáng để “ship”, hơn nữa giới fan vốn dĩ là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-van-cung-chieu-tong-cuu-can/2795589/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.