Trong toán học có hai cách suy nghĩ, một loại là quy nạp, một loại là diễn dịch.
Quy nạp chính là anh đo rất nhiều hình tam giác, phát hiện ra tổng các góc trong của chúng đều là một trăm tám mươi độ, cho nên anh suy đoán được tổng các góc trong của tất cả các hình tam giác đều là một trăm tám mươi độ.
Diễn dịch là tổng các góc trong của các hình tam giác là một trăm tám mươi độ đã thành chân lý, vậy thì lấy bất kỳ một hình tam giác nào, anh cũng đều có thể khẳng định được tổng các góc trong của nó là một trăm tám mươi độ.
Từ Sách trước nay vẫn quen tiến hành suy nghĩ theo phương pháp diễn dịch, anh ta bài xích phương pháp quy nạp.
Bởi vì phương pháp quy nạp không phải là chứng minh tất nhiên trên phương diện logic, tồn tại sự việc có tỉ lệ xác suất thấp một cách tự nhiên. Anh không thể nói con trai của ai thiết kế nên phần mềm Webchat, con trai của ai là người tàn tật giàu có nhất, là có thể suy luận, tất cả những anh cả đại ca đều tham lam vơ vét tiền bạc về cho mình, không có ai là người tốt cả. Có lẽ trong số bọn họ cũng có người tốt, nhưng việc tốt ấy lại không được rõ ràng thì sao?
Quy nạp chính là sự tổng kết của kinh nghiệm, diễn dịch chính là sự suy đoán của logic.
Kinh nghiệm thường khiến cho con người mất cảnh giác.
Chỉ có sự chính xác về logic mới đủ để tin cậy.
Đạo lý này có thể ứng dụng ở trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muu-sat-tu-kim-tran/2198351/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.