Trở về Sở Công an huyện, trong lòng Cao Đông vẫn tràn ngập sự lo lắng. Vụ án điều tra đến đây, gần như đã tiến vào ngõ cụt, rơi vào cục diện bế tắc, nhân chứng vật chứng đều không có, những manh mối trực tiếp thì đều bị đứt đoạn, việc này thật là đau đầu. Bởi vì hiện nay cho dù biết được hung thủ là ai, trong tình hình không có nhân chứng vật chứng, hung thủ chỉ cần một mực khăng khăng không gây ra chuyện thì cũng rất khó phán quyết.
Mặc dù trong hệ thống tư pháp hành chính của Trung Quốc, xác định tính chất vụ án, mức hình phạt, những điều này luôn có thể do ý thức cá nhân lãnh đạo tự do phán quyết, nhưng rốt cuộc thì liệu có thể kết án được hay không, thì vẫn phải dựa vào nhân chứng vật chứng.
Dù sao nơi đây cũng là một thành phố ven biển mở cửa, vụ án này lại là vụ án lớn mà hai cấp lãnh đạo tỉnh và thành phố đều quan tâm và gây áp lực, không thể nào tùy tiện làm bừa cho xong chuyện được.
Và trong lòng Cao Đông lo lắng nhất chính là giống như lời Từ Sách nói, bất luận là loại động cơ phạm tội nào, hung thủ đã lấy đi khẩu súng, thì chắc chắn sẽ tiếp tục gây án. Nếu như trước khi chưa bắt được hung thủ, lại chết
thêm một vị quan chức nữa, vậy thì chẳng phải anh là người phụ trách tổ tuyên án này, sẽ bị người ta giáng một cú tát thật mạnh vào mặt.
Lúc trước anh thậm chí đã thoáng qua sự nghi ngờ Trương Tương Bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muu-sat-tu-kim-tran/2198367/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.