Cao Đông gõ cửa, tiếp đó liền xoay nắm tay cửa, mở cửa bước vào.
"Bố, anh cả, mọi người đều ở đây ạ."
Đây là một văn phòng rất rộng, bày biện sang trọng, phía sau chiếc bàn gỗ thịt rộng rãi, một người nam giới ngoài 50 tuổi, đeo cặp kính viền vàng, đầu tóc chải chuốt rất cẩn thận, đang ngồi đó.
Trên chiếc ghế sofa trước mặt, cũng có một người nam giới chừng ngoài 50 tuổi hơi mập đang ngồi, đỉnh đầu ông ta đã bị hói, nhưng lại dùng tóc mai hất sang.
Người ngồi sau bàn làm việc là nhạc phụ của Cao Đông: Lý Mậu Sơn.
Người ngồi trên ghế sofa là giám đốc Sở Công an thành phố Trương Quốc Thịnh.
Giám đốc Trương Quốc Thịnh nhìn anh mỉm cười, nói: "Tiểu Cao, đợt này mệt lắm phải không?"
Khoang mắt Cao Đông đầy tia máu, đó là kết quả của một đêm thức trắng, anh miễn cưỡng mỉm cười, tới gần ghế sofa, nói: "Vẫn tạm ổn."
Nhạc phụ Lý Mậu Sơn đi ra khỏi bàn, đưa cho anh một chai trà xanh, nói: "Con tốt nhất là hãy tĩnh dưỡng tinh thần, cuộc họp hôm nay chắc là sẽ diễn ra rất lâu đấy."
Cao Đông rút ra bao thuốc, rút một điếu, nói: "Con không sao đâu."
Trương Quốc Thịnh chỉ vào anh cười: "Trẻ trung đúng là lợi thế, tôi sáng nay ngủ bù một giấc, đến giờ vẫn cảm thấy buồn ngủ đây, ha ha."
Lý Mậu Sơn thở dài, nói: "Được rồi, buổi trưa ở trên xe con ngủ bù sau, bây giờ chúng ta cần phải xác định với con một số tình hình, rà soát lại vấn đề và nguyên tắc giải quyết."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muu-sat-tu-kim-tran/2198410/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.