Buổi chiều, Lê Mạn vừa trang điểm xong cho một vị phu nhân, không thấy ai đợi trang điểm nữa, Lê Mạn quay đầu xem thời gian hiện tại, nghĩ một lúc, mở miệng nói với lão bản nương: “Nguyệt tỷ, muội đi ra ngoài một chuyến, hôm nay Đại Sơn tặng củi đốt cho Vân tỷ, muội muốn đi xem có gì không ổn hay không.”
Lão bản nương biết bây giờ Tống Đại Sơn nam nhân nhà Lê Mạn phải tặng củi đốt cho tửu lâu của Vân Nương, hôm nay là ngày tặng đầu tiên, khó tránh Lê Mạn không an tâm phải qua đó xem, vì thế lão bản nương gật đầu nói: “Mau đi đi, ta sẽ chăm sóc Tiểu Bảo, đừng lo lắng.”
Tửu lâu của Vân Nương cách cửa hàng không xa, đi bộ không đến một khắc là đến nơi.
Lê Mạn để lão bản nương chăm sóc Tiểu Bảo một lát, sau đó rót đầy nước đun sôi để nguội chỗ lão bản nương vào ống tre đựng nước mới mua, rồi “mượn” hai khối điểm tâm lấy từ trong túi của Tiểu Bảo, đi về phía tửu lâu của Vân Nương.
Hôm qua, Tống Đại Sơn và hai huynh đệ Triệu gia lên núi đốn củi, sau đó Triệu thúc cũng đi theo, nhiều thêm một người, việc đốn củi cũng nhanh hơn nhiều, buổi chiều mấy người cũng không có việc gì, thế là vùi đầu vào chuẩn bị xong mười hai bó củi cần trong hai ngày chỉ trong một buổi chiều, sáng hôm nay Tống Đại Sơn giúp người xong, sau khi ăn cơm trưa liền xếp củi đốt lên xe, xếp đầy một thùng xe, rồi vội vàng kéo xe lên trấn tặng củi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-dung-su-xuyen-qua-lam-nong-phu-lam-giau-nuoi-con/1746968/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.