Thương Quân Lẫm vươn tay: "Đây là tấm lòng của A Úc, trẫm chắc chắn sẽ không bỏ mặc."
"Bệ hạ nghĩ như vậy cũng khá đúng." Thẩm Úc cười như không cười liếc nhìn hắn rồi đặt bức thư vào bàn tay to rộng của nam nhân.
Thương Quân Lẫm không làm trò mở thư trước mặt Thẩm Úc mà lại đặt bức thức vào trong lồng ngực.
"Bệ hạ không xem thử xem ta viết cái gì sao?"
"Chỉ cần là thư A Úc viết cho trẫm thì trẫm sẽ thích."
Thẩm Úc thấy hắn thật sự không có ý định mở thư ra ngay nên y cũng không miễn cưỡng hắn, thật ra y cũng thấy rất tò mò về phản ứng của Thương Quân Lẫm khi đọc được nội dung của bức thư.
Ban đêm, sau khi Thẩm Úc ngủ, Thương Quân Lẫm lặng lẽ nhìn người đang bình yên ngủ trong lồng ngực, trong mắt hắn tràn đầy sự dịu dàng và yêu thương.
Dưới ánh nến ấm áp, ngũ quan của thanh niên đầy tinh xảo, da thịt trắng nõn nhưng lúc ngủ lại trở nên đỏ ửng, Thương Quân Lẫm cũng biết lúc gương mặt của thanh niên được nhuộm đỏ thì sẽ đẹp đến nhường nào. Lông mi của thanh niên rất dài, lúc này đây nó an tĩnh rũ xuống như chú bướm đang khép cánh lại để nghỉ ngơi.
Từ nhỏ, Thương Quân Lẫm đã sinh hoạt ở trong cung nên số mỹ nhân hắn từng nhìn thấy có thể nói là đếm cũng không hết. Lúc hắn mới vừa lên ngôi lại càng có không ít người có lá gan lớn, bọn họ ỷ vào việc mình có chút nhan sắc liền tiếp cận hắn, nhưng lúc bị bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-benh-tat-khong-lam-the-than/2396976/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.