Nhiễm Linh trong vòng tay cô một hồi lâu mới miễn cưỡng rút ra.
Nỗi tủi thân và giận dỗi đã tan biến từ lâu, ánh mắt Nhiễm Linh nhìn Ngu Thính vô cùng dịu dàng và quyến rũ, mềm mại như được những sợi tơ xuân mỏng manh quấn quanh. Ngu Thính cảm thấy nàng ngay lập tức trở nên bám víu hơn.
Là vì vừa xác nhận mối quan hệ chăng?
Chỉ là khi sắc đỏ ửng trên má phai đi, màu da tái nhợt lại hiện rõ. Gương mặt nàng không chút huyết sắc, trông rất yếu đuối, như đang cố gắng chống đỡ.
Ngu Thính muốn hỏi nàng có muốn ăn chút gì không, nhưng nhớ đến việc nàng vừa nôn không lâu, e là ăn không vào, nên thôi.
Nhiễm Linh nghe lời cô ngoan ngoãn nằm xuống, nhưng không đành lòng nhắm mắt lại, cứ nhìn chăm chú vào Ngu Thính đang ngồi trước mặt mình, nâng bàn tay không có kim truyền lên, chạm vào gương mặt cô.
Ngu Thính luôn chú ý đến việc chăm sóc da, rất ít khi để trên mặt mình có bất kỳ tì vết hay quầng thâm nào. Nhưng lúc này dưới mắt cô là những vệt thâm xanh nhạt, trông khá mệt mỏi.
Nhiễm Linh thấy lòng nhói lên, biết rằng Thính Thính không hề nói dối, cô thực sự đã chăm sóc nàng suốt đêm. Đêm hôm trước ngủ không ngon, tối qua lại thức trắng, đến giờ vẫn chưa nhắm mắt nghỉ ngơi.
Ngu Thính không nói gì, chỉ để mặc nàng chạm vào, đôi mi dài rũ xuống, lặng lẽ nhìn nàng.
Nhìn thấy sự thay đổi trong cảm xúc của Nhiễm Linh, ánh mắt cô như đang hỏi: Sao thế?
Ánh nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-cam-do-nghe/1348790/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.