Tạ Lan Âm bước nhanh tới thính đường, vừa tới cửa ngó vào chỉ thấy Tam biểu ca ngồi bên trong. Tam biểu ca Tương Hoài Chu cùng tỷ tỷ Tạ Lan Kiều ngồi bên phải mẫu thân, nhị biểu ca Tưởng Hành Chu cùng một nam tử râu cá trê ngồi phía bên trái, lúc này đang nhìn về phía nàng.
Sau khi quan sát một lúc Tạ Lan Âm rốt cục xác định, nam tử râu cá trê kia quả thật là đại biểu ca Tưởng Tế Chu.
"Vì sao Đại biểu ca lại để râu như vậy?"
Tạ Lan Âm vừa kinh ngạc vừa buồn cười, đi đến bên cạnh mẫu thân, dùng ánh mắt tiếc hận nhìn về phía đại biểu ca, "Cha ta còn chưa để râu, Đại biểu ca để râu làm gì, không đẹp bằng trước kia, nếu ta là đại biểu tẩu, trước khi vào cửa mà thấy bộ râu này của huynh thì tuyệt đối chạy xa!"
Không có râu nhìn còn có chút nhanh nhẹn, hoạt bát, để râu rồi nhìn thế nào cũng già thêm mấy tuổi.
Chú rể Tưởng Tế Chu năm nay vừa tròn hai mươi ba, dung mạo tuấn lãng, mặt mày có vài phần tương tự với hai huynh đệ, trên nhân chung nuôi hai hàng râu vểnh ra, nhìn có vẻ càng thêm ổn trọng. Nhưng nghe tiểu biểu muội trêu ghẹo xong hắn cũng không cười nổi nữa, sờ sờ bộ râu, nhíu mày hỏi: "Khó coi vậy à?"
Giọng điệu có vẻ không tin, vẫn là hoài nghi ánh mắt của biểu muội, hắn nuôi hai hàng râu này, rõ ràng trông còn tiêu sái hơn tam đệ Tưởng Hoài Chu mà.
Tạ Lan Âm nín cười, nghiêm túc gật đầu.
Biểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-kieu/954512/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.