“Đồng chí Lão Tống, từ bao giờ mà anh cũng trở nên đa sầu đa cảm thế, bây giờ là thời kỳ cải cách mở cửa tốt đẹp, toàn thể nhân dân không đều đang nỗ lực sao, ngày tháng tốt đẹp không còn xa nữa!”
“Huống hồ, ngày tháng tốt đẹp trong lòng mỗi người định nghĩa là không giống nhau, có người nhất định phải có nhà có xe ăn sơn hào hải vị mới gọi là ngày tháng tốt đẹp, có người chỉ cần củ cải bắp cải cũng có thể gọi là ngày tháng tốt đẹp, em chỉ cần có anh bên cạnh em là ngày tháng tốt đẹp.”
Kiều Trân Trân còn đặc biệt hôn Tống Cẩn một cái rất hợp cảnh.
Tống Cẩn ôm Kiều Trân Trân, vùi đầu vào cổ cô, giọng khàn khàn:
“Trân Trân, câu này anh mới nên nói, là anh có em bên cạnh, mới là ngày tháng tốt đẹp.”
Những ngày tiếp theo, Tống Cẩn coi như đã được chứng kiến năng lực tiêu tiền của vợ, trước đây những người ở căn cứ nói vợ anh tiêu tiền như nước, anh thực sự không cảm thấy gì, chỉ là mua chút đồ ăn thức uống thôi mà, có thể tiêu được mấy đồng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bây giờ, sự thật chứng minh, cho dù chỉ là mua chút đồ ăn thức uống, thực sự có thể tiêu rất nhiều rất nhiều tiền!
Đây là mua thứ gì thế? Trứng cá muối? Bao nhiêu tiền? Ba trăm? Một miếng?
Còn chai rượu vang đỏ nhập khẩu này nữa, bao nhiêu tiền? Một nghìn? Thứ gì thế? Đây là đến cướp tiền mà!
Tống Cẩn còn chưa kịp phản ứng thì thấy vợ mình một bộ dáng quen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/2728751/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.