Từ Phương Lương cười ha hả, nói: “Tống Cẩn, cậu không biết đâu, dạo trước có người ở quê giới thiệu đối tượng cho Lý Khải Minh. Cậu ta không hỏi người mai mối cô gái đó có xinh không, mà chỉ hỏi cô ấy nấu ăn có ngon không, còn nói không ngon thì thôi.”
“Tất nhiên phải hỏi rồi, sống trên đời, ăn uống ngủ nghỉ thì ăn là đứng đầu. Có bản sự lát nữa cậu đừng ăn, nhìn chúng tôi ăn.”
“Sao tôi lại không ăn, tôi phải ăn, còn phải ăn thật nhiều, ăn cả phần của anh nữa!”
Kiều Trân Trân đã muốn mời họ đến ăn cơm từ lâu rồi, chỉ là dạo này nhà máy quá bận, mãi đến khi bản vẽ thiết kế máy đào rãnh chính thức được đưa vào sản xuất thì những người này mới có thời gian đến.
Nhìn thấy một bàn đầy ắp rượu ngon thức ăn ngon, mắt Lý Khải Minh và Từ Phương Lương đều sáng lên, miệng gọi “Chị dâu” ngọt như mía lùi.
“Đừng ngại, cứ coi như nhà mình, ăn thoải mái, không đủ tôi lại làm cho các cậu.” Kiều Trân Trân thật lòng chào đón họ.
Tống Cẩn cũng rất vui, vợ hiền, tri kỷ, mỹ thực mỹ tửu. Cuộc sống chính là phải thoải mái như vậy!
Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo: Ba, ba có quên là ba còn hai đứa con trai lớn không...
…
Tháng bảy, Tống Cẩn đã hoàn thành máy làm mì mà trước đây anh đã hứa với Kiều Trân Trân sẽ thiết kế cho nhà máy chế biến thực phẩm ở thị trấn Trường Phong và dự định sẽ sớm gửi máy này cho anh trai thứ hai của Kiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/2728809/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.