🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nói xong, Kiều Trân Trân nhìn mọi người trên bàn ăn, dùng giọng điệu để họ nghe được, chậm rãi nói:

“Tôi nghe nói Mỹ nổi tiếng thế giới về lòng hiếu khách. Nếu đã mời chúng tôi ăn cơm, sao lại không mang những món tử tế ra? Không chỉ bít tết mà ngay cả rượu vang cũng không ngon, người giúp việc nhà tôi cũng không muốn uống.”

Ban đầu, Kiều Trân Trân định nói ngay cả con ch.ó nhà tôi cũng không uống, nhưng nghĩ lại cô vừa uống một ngụm nên đổi thành người giúp việc.

Khi Kiều Trân Trân nói những lời này, vẻ mặt cô kiêu ngạo, ánh mắt trong trẻo, giọng điệu châm chọc. Những người đối diện chưa từng thấy ai có thái độ như vậy, nếu không có bà Samir ở đây thì những người đó đã nổi giận từ lâu.

Bà Samir không ngờ một nhân viên phiên dịch nhỏ bé như cô lại to gan đến vậy, đột nhiên cảm thấy hứng thú, nói: “Ồ, vậy sao? Vậy cô nói xem, bò Tilgft có vấn đề gì? Rượu vang không ngon ở đâu?”

Mặc dù thái độ của nước Mỹ kiêu ngạo nhưng những thứ họ mang ra để đãi khách nước ngoài lại không hề keo kiệt, có lẽ để khoe khoang với khách nước ngoài nên những thứ mang ra đều là đồ tốt.

Nhưng bây giờ lại bị đối phương nói đồ của họ không ngon, làm sao bà Samir chịu được.

Lúc này, mặc dù bà Samir vẫn mỉm cười nhưng tay bà ta vô thức sờ vào xương quai xanh của mình.

Thư ký William ngồi dưới bà ta, nhìn thấy lập tức hiểu ra, bà Samir đang rất tức giận nhưng cố kiềm chế. Nếu người phụ nữ đối diện nói ra những câu khiến bà ta không hài lòng thì đoàn đại biểu Trung Quốc lần này thảm rồi.

Tuy nhiên, William không hề lo lắng, thậm chí còn háo hức muốn xem kịch hay, anh ta tưởng đây chỉ là một bữa tiệc tối buồn chán nhưng không ngờ lại gặp chuyện thú vị như vậy. Bản tính bạo lực trong lòng anh ta kích động.

Ánh mắt anh ta nhìn Kiều Trân Trân đầy vẻ xâm lược trắng trợn, chế giễu và khiêu khích.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhưng Kiều Trân Trân không hề sợ hãi, cô chậm rãi cầm ly rượu vang đỏ trước mặt lên, tao nhã lắc nhẹ, sau đó mới nói: “Mọi người nhìn bên trong ly rượu đi và màu sắc của rượu vang đỏ nữa...”

Sau đó, Kiều Trân Trân phổ cập kiến thức về rượu vang đỏ mà cô học được ở thời hiện đại một cách rành mạch, nghe là biết cô không cố tình hạ thấp ai.

Kiều Trân Trân không muốn hạ thấp họ, vì kỹ thuật sản xuất rượu vang đỏ hiện nay không bằng thời hiện đại. Đó là tinh hoa được đúc kết từ hàng trăm năm của các nhà máy sản xuất rượu vang đỏ ở Pháp, kỹ thuật hiện tại của Mỹ còn lâu mới bằng được.

Màn trình diễn này rất tuyệt, quả nhiên khiến họ ngây người.

Bà Samir nghe xong, gật gù tán thưởng, bắt chước Kiều Trân Trân, lắc nhẹ ly rượu rồi nhấp một ngụm, đúng là hơi chát. Trước đó bà ta chưa nhận ra nhưng sau khi Kiều Trân Trân giải thích, bà ta đột nhiên cảm thấy loại rượu này hơi khó uống.

Kiều Trân Trân lặng lẽ quan sát biểu cảm của bà Samir và những người khác, trong lòng cuối cùng cũng hơi thả lỏng.

Không phải Kiều Trân Trân không căng thẳng, dù sao đây là một sự kiện ngoại giao quan trọng giữa hai nước. Nếu cô làm hỏng thì sẽ có gánh nặng tâm lý, may mà tình hình vẫn nằm trong tầm kiểm soát.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.