Có rất nhiều người xuống tàu, Lâm Khê gần như bị đám đông chen lấn.
Hạ Văn Lễ đặt hành lý xuống, đỡ Lâm Khê một cái, Lâm Khê mới không ngã.
Hai người nhìn nhau, đầy vẻ chán nản.
Hai người còn chưa kịp thở thì đã nghe thấy mấy chú gọi tên, người được gọi tên thì đi qua, sau này sẽ là thanh niên trí thức của đội đó.
Lâm Khê và Hạ Văn Lễ may mắn được phân vào cùng một đội - đội Hồng Sơn.
Hai người nghiến răng, chậm rãi đi đến trước người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên nghiêm nghị trầm mặc, khuôn mặt đen nhẻm lộ vẻ kiên nghị.
Thấy Lâm Khê và Hạ Văn Lễ đi tới, hỏi tên rồi bảo hai người đứng ra sau.
Lúc này đã có một chàng trai đứng ở đó.
Lâm Khê và Hạ Văn Lễ vừa đi tới, liền nở nụ cười tươi: "Đồng chí, chào đồng chí! Tôi tên là Mã Chí Văn.
Năm nay mười chín tuổi, đến từ tỉnh Vân."
Hạ Văn Lễ vội vàng bắt tay anh ta.
"Chào đồng chí Mã.
Tôi tên là Hạ Văn Lễ, năm nay hai mươi hai tuổi.
Người nữ bên cạnh tôi là đồng chí Lâm Khê, chúng tôi đều là người tỉnh Giang, cô ấy hiện tại không khỏe, sau này còn có cơ hội giới thiệu."
Mã Chí Văn gật đầu.
Lúc này Lâm Khê đang ngồi xổm trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ.
Hạ Văn Lễ cầm nước nóng vừa lấy trên tàu, để cô từ từ nghỉ ngơi.
Ngay lúc Lâm Khê đang nghỉ ngơi, đội của họ đã đón được thanh niên trí thức cuối cùng.
Một chàng trai gầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-om-yeu-xuong-nong-thon-bi-soi-con-nha-dai-doi-truong-nhin-trung/484097/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.