Tiệm gạo Dung Thành là nơi quan trọng, mà Lưu chưởng quầy là người mà Ngọc Thịnh có thể tin tưởng. Người này có thể tham lam, nhưng tuyệt không sẽ lấy hàng kém thay hàng tốt.
Lưu chưởng quầy đã ở bên cạnh khi Ngọc Thịnh dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cùng ông gánh vác mọi thứ, nói là cái khai quốc công thần cũng không quá, đây cũng là nguyên nhân mà Ngọc Kiều mới vừa rồi không có ra mặt khi hắn bất kính với Bùi Cương.
Nhưng sắc mặt Ngọc Kiều không được tốt lắm. Tuy rằng ở trên lầu, ở bên dưới nói nhưng nàng ít nhiều cũng nghe được một chút.
Ngọc Kiều cau mày khi nghe những lời xúc phạm của Lưu chưởng quầy về Bùi Cương. Trong lòng âm thầm phản bác Lưu chưởng quầy, nói năng lực Bùi Cương có năng lực hơn hắn tưởng nhiều.
Mày nhăn đến thật là lợi hại, thì thấy Bùi Cương viết mấy chữ, theo sau kêu chưởng quầy xem, còn nói nếu là chưởng quầy xem không rõ, liền mang về hảo hảo nghiên cứu.
Lông mày Ngọc Kiều nháy mắt nới lỏng, cong môi nhìn Thanh Cúc và Tang Tang: "Các ngươi nhìn, ta mới vừa nói cái gì, ai cũng không khi dễ được Bùi Cương, ta căn bản liền không cần vì hắn lo lắng."
Trong giọng nói mang theo vài phần đắc ý, tựa hồ chính mình dường như thật sự không có lo lắng qua.
Hai cái nha hoàn sau ở sau nhìn nhau cười, thừa dịp thời điểm trong mắt Ngọc Kiều tràn đầy hình ảnh Bùi Cương, Thanh Cúc cùng Tang Tang khe khẽ nói nhỏ: "Ta thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-va-ma-no/49977/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.