Đám người trên bữa tiệc nhìn qua Sở Lam đứng trước bánh gato ba tầng, chúc mừng cô ta, bộ váy áo hoa lệ càng tôn lên vẻ đẹp của cô ta thêm mấy phần, hưởng thụ sự chú ý của vạn người.
Bố mẹ nhà họ Sở chăm sóc đầy đủ, Trần Quân đứng ở bên cạnh đóng vai thân sĩ, chờ vươn tay mời cô ta tiến vào sân nhảy.
Lúc Giang Triều đi vào nhìn thấy chính là một cảnh này, cậu giống như đao ra khỏi vỏ, rét lạnh bộc lộ tài năng.
Từng bước một đến gần Sở Lam, cậu dừng lại rồi ngước mắt nhìn thoáng qua bánh gato của Sở Lam: “Thật sự là đẹp mắt mà.”
Bánh gato bị cậu đẩy lên, Sở Lam bị Trần Quân kéo đến một bên, vô ý thức thét lên một tiếng, trên chiếc váy thật dài bị bơ dính vào, cứ thế bị hủy đi sự đẹp đẽ, bữa tiệc giống như nhấn phải phím tạm dừng.
Sở Hồng nhíu mày, ông ta sốt ruột bảo vệ con gái: “Cậu có ý gì đây, con gái tôi làm chuyện gì đắc tội với cậu sao?”
Ánh mắt Giang Triều rơi vào phía Sở Lam, sau đó vừa nhìn về phía Trần Quân còn có hai người nam nữ trung niên đứng cạnh Trần Quân mặc trang phục lộng lẫy trên mặt nở nụ cười châm biếm, chỉ có Trần Quân biết ý của Giang Triều, nhất thời dâng lên nỗi xấu hổ và giận dữ trước mặt Giang Triều.
Lúc Sở Lam mời Giang Triều, Giang Triều hỏi Thẩm Nhu có thể tham gia không, Sở Lam trả lời đương nhiên là Thẩm Nhu cũng sẽ tham gia, nếu như không phải câu trả lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-yeu-kieu-cua-nhan-vat-phan-dien-song-lai-roi/973277/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.