Hạ Nhĩ Bình làm theo ý của mẹ, để cho cậu Tứ (là Đạt Bình, em trai cùng mẹ của anh Nhĩ Bình) tiếp quản vị trí của Hạ Tuấn Bình, sau đó anh mặc kệ không thèm quan tâm tới. Quả nhiên như anh dự đoán, công ty nảy sinh vấn đề tài chính. Anh vốn nghĩ là đại khái phải nửa năm mới có thể phát sinh chuyện, không ngờ kết quả là hai, ba tháng đã vậy rồi.
Việc điều hành tài chính của công ty có vấn đề, làm cho cha nổi giận, quở trách lão Tứ vì tội ký ước rồi bội ước loạn bậy khiến cho công ty gặp chuyện. Lão Tứ quýnh cả lên, chạy tới tìm anh, hỏi xem nên làm gì. Anh không thèm để ý, nhưng cũng gợi ý hắn rằng nếu như công ty có sụp thì nên đi tìm Tuấn Bình.
Buổi sáng vừa mới xui lão Tứ đi tìm Tuấn Bình, buổi chiều mẹ đã đến công ty tìm anh. Chẳng cần hỏi cũng biết, nhất định là lão Tứ đã về nhà khóc lóc với mẹ.
“Nhĩ Bình, Đạt Bình nói rằng con không chịu giúp nó, cố ý để nó bị cha quở trách. Cha con còn nói nếu nó xử lý không tốt thì ông ấy sẽ đuổi nó ra khỏi công ty.” Hồi sớm nhận được điện thoại của con trai thứ, Chu Dục Tú rốt cuộc ngồi không yên, lập tức đến công ty tìm người con lớn.
Hạ Nhĩ Bình cảm thấy buồn cười. “Ha, cha vừa mới đuổi đi một thằng con, ông ấy rốt cuộc có bao nhiêu thằng con để đuổi đi vậy?”
“Hiện tại không phải lúc thảo luận vấn đề này, con mau giúp em đi.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nu-la-da-thu/309238/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.