Bộ Phương sững sờ, gật đầu, đứng lên.
- Muốn ăn cái gì thì gọi, xong nói cho ta biết.
Bộ Phương nói xong xoay người đi vào trong phòng bếp.
Ánh mắt Dương Mỹ Cát khẽ phát sáng, quay đầu nhìn về phía thực đơn trên tường.
Rất nhanh, Dương Mỹ Cát gọi thịt kho tàu.
Nàng vẫn cảm thấy ăn thịt là ngon nhất, giống như trước kia phụ thân thường xuyên nấu thịt kho tàu cho nàng!Vừa nhìn thấy thịt kho tàu, nàng liền có chút hoài niệm tay nghề của phụ thân.
Bộ Phương đi tới cửa phòng bếp.
Tựa hồ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, có chút dừng lại, cước bộ bỗng nhiên dừng trước cửa, liếc mắt nhìn Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch sờ sờ cái đầu tròn ục ịch, vẻ mặt ngạc nhiên.
Bộ Phương chớp mắt, quay đầu nhìn về phía thân hình khổng lồ của Dương Mỹ Cát, Dương Mỹ Cát giờ phút này đang lâm vào trong hoài niệm.
Bộ Phương sờ sờ cằm, nhếch khóe miệng, trầm ngâm gật đầu.
Cái nhếch miệng đầy thâm ý, khiến Dương Mỹ Cát đang lâm vào trong hoài niệm, cả người chợt thấy ớn lạnh, không khỏi nhìn chung quanh.
Sau khi đợi Dương Mỹ Cát gọi thịt kho tàu, Bộ Phương bước chân vào trong phòng bếp.
Vừa vào phòng bếp, Bộ Phương liền thuận tay kéo áo choàng lông chim, hít sâu một hơi.
Bây giờ là lúc bày ra kỹ thuật chân chính.
Bộ Phương tính toán lần này phải nấu món thịt kho tàu thật ngon.
Hắn đi tới phía trước tủ bát đã chuẩn bị sẵn trong bếp, cẩn thận tìm kiếm một phen, cuối cùng tìm thấy một miếng thịt linh thú đẳng cấp không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/1925840/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.