Bộ Phương nói.
Minh Vương chợt cứng đờ, ngậm thanh cay, tỏ ra bất đắc dĩ.
- Ôi, kỳ thật ta cũng không muốn như vậy.
Bộ Phương thở dài, xoay người tiến vào trong phòng bếp:
- Mọi người vui vẻ nấu ăn thì tốt biết mấy…
Minh Vương và Nam Cung Vô Khuyết nhìn nhau, sau đó hai người lần lượt rời khỏi quán ăn.
Đấu bếp ngày mai… là trận chiến liên quan tôn nghiêm của đầu bếp, hai người bỗng nhiên cảm thấy kích thích.
Văn Nhân Sửu trở về khách điếm, cả gương mặt hóa đen.
May mắn hắn vì đi đại lục hành tẩu, chuẩn bị không ít quần áo.
Sau khi tìm nơi không người mặc bố y, mới không trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Nếu không một người hành tẩu Thao Thiết Cốc lõa lồ, quả thực xấu hổ vạn phần.
Ngồi trên ghế của khách điếm, Văn Nhân Sửu đổ cho mình một ly trà.
Khách điếm hắn ở là một trong những khách điếm tốt nhất Thiên Lam Thành.
Mùi hương trà tỏa ra, khiến hắn hơi say mê.
Uống một chén trà.
Văn Nhân Sửu bắt đầu tự hỏi ngày mau nấu gì.
Chủ đề hắn đưa ra là cá.
Đây cũng là một loại món ăn hắn am hiểu nhất.
Lúc trước trong truyền thừa của tôn giả Đao Bá, tuy bị Bộ Phương chiếm thượng phong, nhưng hắn hoàn toàn không phục, bởi vì hắn biết, món ăn tủ hắn am hiểm nhất là cá.
Đấu bếp này ảnh hưởng tôn nghiêm và tương lai của hắn, hắn tự nhiên muốn thể hiện thực lực chân chính.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/1925935/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.