Tôn giả Đao Bá đặt chén đĩa xuống, gật đầu, dịu dàng cười.
Thịt kho tàu thủy tinh của Văn Nhân Sửu là món ăn ngon nhất hắn từng nếm.
Nhưng nếu đối phương là người của Thao Thiêt Cốc, vậy hắn cũng không thấy lạ gì.
Còn lời nói của Văn Nhân Sửu cũng khiến tâm thần không ít người chấn động.
Có người biết Thao Thiết Cốc, có người không biết Thao Thiết Cốc.
Bởi vì Thao Thiết Cốc tọa lạc trong Tiềm Long Vương Đình, là một thế lực của Tiềm Long Vương Đình, là một thế lực hoàn toàn do đầu bếp tạo thành.
Thế lực rất mạnh trong Tiềm Long Vương Đình đều là tồn tại như quái vật.
Cho dù là Tu La Cổ Thành, ở trước mặt thế lực này cũng phải nhỏ bé hơn vài phần.
Tu La Thánh Nữ tự nhiên từng nghe nói về Thao Thiết Cốc… thật không ngờ ở truyền thừa này cũng có người của Thao Thiết Cốc.
Nếu Văn Nhân Sửu này là người của Thao Thiết Cốc… vậy đầu bếp nhỏ Bộ Phương xác định không phải người của Thao Thiết Cốc! Vậy Bộ Phương là ai? Là đầu bếp yêu nghiệt tự học thành tài sao?
Người hành tẩu của Thao Thiết Cốc chỉ có một người, không thể xuất hiện hai người.
Còn Văn Nhân Sửu là đầu bếp của Thao Thiết Cốc, vậy Bộ Phương là ai trở thành ngờ vực trong lòng Tu La Thánh Nữ.
Tôn giả Đao Bá không nói gì thêm, hắn tiếp tục đi đến món ăn khác.
La Lập đưa món ăn cho tôn giả.
Đó là một mâm thịt kho tàu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/1926033/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.