- Đúng vậy!
Lúc này, Bộ Phương muốn làm Hải Lệ Bao.
Hải Lệ Bao thơm mười dặm, nếu nói hôi cực hạn là đậu hủ thối, vậy thơm cực hạn là Hải Lệ Bao không sai rồi… Thực phẩm chiên vốn phi thường thơm, đặc biệt là Hải Lệ Bao này, trong có món ăn của Càn Khôn.
Đây cũng là quyết định sau khi Bộ Phương tự hỏi.
Đương nhiên, nếu là Hải Lệ Bao bình thường muốn hấp dẫn mọi người tự nhiên hơi khó khăn.
Cho nên Bộ Phương tiến hành thay đổi một chút nguyên liệu nấu ăn, để hiệu quả của Hải Lệ Bao đạt đêné trình độ phi thường kinh người.
- Tốt lắm, đừng làm món ăn thối kinh trời là được rồi.
Tuy hương vị rất ngon, nhưng vị thối kia thật sự làm người ta khó có thể chịu được.
Trọng tài nhìn nửa này, cũng không phát hiện gì không đúng.
Món ăn lần này hẳn là món ăn thật bình thường, chỉ cần không xuất hiện mùi hôi, ảnh hưởng hẳn cũng không lớn.
Tuyển thủ xung quanh đều lên đài, bọn họ đều đứng trước đài Thanh Đồng thuộc về chính mình, làm tốt chuẩn bị dự thi.
Tất cả mọi người hơi tò mò nhìn về phía Bộ Phương.
Tới trận đấu loại, y sư, độc sư, phần lớn đều đã bị đào thải.
Dù sao so với luyện đan sư, hoàn cảnh của bọn họ thật sự quá khó khăn.
Mà Bộ Phương làm một đầu bếp, vẫn còn đứng trên lôi đài, đây khiến không ít người ngạc nhiên.
- Mau nhìn xem! Là đầu bếp hôm qua!
- Đấu loại sao! Thật chờ mong hắn sẽ làm món gì, thứ ngày hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/1926373/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.