Trước cửa tiểu điếm.
Tiểu Bạch chậm rãi bước đi, áo giáp phong cách cổ xưa trên người nó có vẻ nặng nề, tràn ngập văn lộ huyền ảo, đôi mắt màu tím sâu thẳm vô cùng, lóe sáng lên, làm cho mọi người sởn cả gai ốc.
Thiếu gia Trương gia hoảng sợ rít gào, nhanh chóng lui về phía sau, trốn vào bên trong một đám Chí Tôn.
Mấy vị Chí Tôn còn lại đều liếc mắt nhìn lẫn nhau, chắn trước mặt thiếu gia Trương gia, bọn họ ra tay vào thời khắc thiếu gia Trương gia gặp nguy, có thể xem như để Trương gia nợ một ân tình.
Nhân tình của Trương gia Thiên Lam Thành quả thực đáng giá.
Cho nên các Chí Tôn còn lại đều lựa chọn ra tay, giằng co với Tiểu Bạch.
Cảm nhận được một uy lực áp chế đáng sợ từ trên người Tiểu Bạch, nhưng những Chí Tôn này cũng không để tâm.
Tuy là uy lực áp chế nhưng cũng không phải uy lực áp chế đến từ thiên địa, chuyện này ý nghĩa con rối trước mắt này không có khả năng là tồn tại Thần Thể Cảnh.
Bởi vì cường giả Thần Thể Cảnh đã phá vỡ gông xiềng của Chí Tôn, có thể câu thông với thiên địa, cho nên tự mang trên người uy lực áp chế của thiên địa, có thể nghiền áp Chí Tôn.
Nhưng mà con rối trước mắt này nếu không có uy lực áp chế của thiên địa, vậy tự nhiên cũng chỉ là con rối có trình độ Chí Tôn.
Đều là Chí Tôn với nhau, bọn họ cần gì phải sợ hãi?
Nhiều Chí Tôn như vậy… đẩy thôi cũng đủ đẩy chết con rối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/1926589/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.