Thân hình của Man Hoang Á Long cứng đờ trong hư không, tròng mắt thật lớn kia xoay chuyển, nhìn lại trước mũi chính mình liền thấy được một con chó đen che ở trước mũi chính mình.
Chó đen kia ở trước mặt Man Hoang Á Long nhỏ bé giống như một con ruồi bọ, ánh mắt của Á Long này có vẻ còn lớn hơn Hắc Cẩu.
Gừ!!
Man Hoang Á Long nổi giận, bên trong lỗ mũi nhất thời phun ra bạch khí mông lung, răng nanh dữ tợn mở ra, tản ra hàn mang.
Cánh lớn sau lưng A Long vỗ mạnh, cuồn cuộn nổi lên hàng vạn hàng nghìn cuồng phong, kéo dậy một cỗ lực đạo thật lớn, thôi động thân hình của nó về phía trước, muốn trực tiếp nghiền áp con chó đen nhỏ bé này.
Chỉ là, mặc kệ là cánh thịt của Á Long này có dùng sức vỗ thế nào vẫn là không thể tiến tới chút nào. Con chó đen kia che trước mặt nó giống như một tòa núi lớn nguy nga vô cùng, khiến cho thân thể cao lớn của nó hoàn toàn không thể nhúc nhích.
- Ồn ào!
Lỗ tai Tiểu Hắc Cẩu vừa động, nhất thời miệng chó hé ra, có chút bất mãn, con thằn lằn lớn này không ngừng rống giận, làm cho lỗ tai nó toàn là tiếng hô của Á Long này.
Ngươi có biết hay không tiếng kêu của ngươi rất là khó nghe?
Tiểu Hắc rầm rì một tiếng, sau đó linh hoạt dùng sức đẩy móng vuốt. Thân thể cao lớn của Man Hoang Á Long kia nhất thời lui về phía sau, bị đẩy dời đi thật xa.
Sau đó đôi mắt Tiểu Hắc nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/1926753/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.