- Đúng, chính là mượn trái cây trong tay ngươi.
Bộ Phương nói rất nghiêm túc.
Thiên Huyền Môn hiện tại vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng gió lạnh thổi qua, vì vậy Bộ Phương nói chuyện không ngừng, nhưng mà lời của hắn lại truyền rõ ràng vào trong tai mọi người.
Tiếu Mông thu liễm chân khí trên thân, nghiêm túc nhìn Bộ Phương, Bộ lão bản lại dám xuất hiện ở đây? Lẻ loi một mình? Con chó cửu phẩm Chí Tôn thú và khôi lỗi quỷ dị đâu? Không đi cùng ắn sao?
Không có Chí Tôn thú và khôi lỗi quỷ dị, Bộ Phương không đủ gây sợ, bởi vì tu vi của hắn chẳng qua là tứ phẩm Chiến Linh, mọi người ở đây hầu như có thể nghiền ép hắn, hắn lấy lực lượng ở nơi nào mượn trái cây trong tay Triệu Mộc Sinh?
Triệu Mộc Sinh nhìn Bộ Phương, hắn không biết Bộ Phương, chỉ là nghe nói qua một người như vậy, lão bản tiểu điếm lòng dạ hiểm độc trong Đế Đô? Tiểu lão bản được cửu phẩm Chí Tôn thú thủ hộ?
Đối với việc này, Triệu Mộc Sinh chỉ xì mũi coi thường, Chí Tôn thú là tồn tại cỡ nào, làm sao có thể thủ hộ một tiểu điếm? Những người kia đúng là nói khoác quá mức.
- A? Mượn trái cây trong tay ta? Dựa vào cái gì?
Triệu Mộc Sinh giống như cười mà không phải cười hỏi, hắn giơ lên tay, chân khí di động, tam văn Ngộ Đạo Quả bay lên.
Ngộ Đạo Quả tỏa ra linh khí nồng đậm, Bộ Phương nhìn cảnh n ày, trong lòng lập tức vui vẻ, tam văn Ngộ Đạo Quả quả nhiên bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/1926839/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.