Trên gương mặt anh tuấn của Tiếu Nhạc, tròng mắt đen nhánh giống như sao trời trong đêm tối, trán phóng huyến lệ loá mắt, nhìn thẳng Cơ Thành Tuyết.
Cơ Thành Tuyết nghe Tiếu Nhạc nói lời này, hắn sửng sốt, hai lông mày nhíu vào nhau, không ngừng tới gần, giống như sắp nối liền với nhau, hắn hít sâu một hơi khí lạnh, về sau thở ra, nhiệt huyết trên người hòa tan tuyết trắng rơi xuống.
- Ngươi nói lời này là có ý gì?
Cơ Thành Tuyết hỏi, ngữ khí của hắn đã lạnh lẽo.
Hắn rất không rõ vì sao Tiếu Nhạc lại làm bị thương mẫu thân thân sinh Cơ Như Nhi, bởi vì trước đó, tuy rằng Tiếu Nhạc trầm mê vào kiếm thuật, nhưng cũng không có dấu hiệu khác người gì...
Ba năm trước đây một kiếm nát tâm, sự kiện Tiếu Nhạc đâm mẫu thân, Tiếu Nhạc phản bội Kiếm Hư Các, chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi và khó tin.
Hắn đã từng tức giận qua, bởi vì Cơ Như Nhi là em ruột của hắn, là thân nhân tốt nhất cùng lớn lên trong đại viện với hắn, là đối tượng được bảo vệ, huynh trưởng như cha, lời này có thể miêu tả mối quan hệ của bọn họ.
Đương niên Cơ Như Nhi xuất giá, hắn thậm chí sử dụng kiếm đặt trước ngực Tiếu Mông, phát hạ thệ ngôn, tuy rằng nhìn như cử động ngây thơ, thế nhưng lại biểu hiện rõ hắn xem trọng vị muội muội này.
Sau khi mẫu hậu qua đời, Cơ Như Nhi chính là thân nhân quan trọng nhất của Cơ Thành Tuyết.
Ba năm trước đây, hắn biết được Cơ Như Nhi bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-thuc-gia-o-di-gioi/1926910/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.