Chiếc điện thoại cùi bắp của Chương Khả Khê là loại smartphone cũ, chỉ đủ dùng gọi điện, nhắn WeChat, xem vài video là bắt đầu lag, khiến cô nghi ngờ nhân sinh.
Chương Khả Khê nằm trên giường không ngủ được, điện thoại lại đơ, cô ăn không ngồi rồi nhắm mắt, thầm nghĩ không biết khi nào cảnh sát mới xử lý xong vụ án của mình.
23 giờ 25 phút, di động của Chương Khả Khê vang lên cuộc gọi từ số lạ.
Cuộc gọi được bắt máy, bên kia dùng giọng điệu lạnh lùng đạm bạc gọi tên cô: “Chương Khả Khê.”
Cô đứng hình mất 5 giây: “Kỷ tiên sinh?”
Giọng Kỷ Bắc Dương nhàn nhạt: “Ừ.”
Cô nhớ rõ, giờ này bình thường Kỷ tiên sinh đã ngủ. “Anh vẫn chưa ngủ à?”
Kỷ Bắc Dương nói: “23 giờ 21 phút.”
“Ý anh là sao?”
Kỷ Bắc Dương nói: “Thời gian tôi đi ngủ.”
Cô nhìn đồng hồ điện thoại, đã 23 giờ 27 phút.
Khả Khê nhẹ nhàng nói: “Vậy sao còn chưa ngủ?”
Kỷ Bắc Dương nhíu nhíu mày, nói: “Không biết.”
Chương Khả Khê im lặng chốc lát. Cô chợt nghĩ, có khi nào vì hôm qua cô làm phiền khiến anh bị rối loạn đồng hồ sinh học, nên giờ làm anh mất ngủ.
Chương Khả Khê nói: “Vậy… để tôi nói chuyện cùng anh một lát nhé?”
“Được.”
Nhưng nói gì bây giờ? Hai người chỉ như người qua đường, ngoài tên ra chẳng biết gì về nhau.
“Kỷ tiên sinh, sao anh có số của tôi?” Chương Khả Khê nghĩ nghĩ, nói.
“Hệ thống mua vé.”
“Hóa ra là vậy, tôi thật sự có mua vé, không lừa anh đâu.”
“Ừ.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-unshine-star-lac-anh-triem-mac/2953987/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.