Lời vừa thốt ra, Đình Đình khẩn trương nhìn sang Triêu Dương, trong lòng thấp thỏm.
Vụ tỏ tình thời đại học của Đình Đình kết thúc trong thất bại. Mặc dù đối phương cũng không cự tuyệt rõ ràng nhưng dùng hành động thông báo với tất cả mọi người, thực xin lỗi, tôi đã có người trong lòng, tôi không thể đáp lại tình cảm của bạn.
Đối Đình Đình mà nói việc đã trải qua này là một đả kích cực lớn, rốt cuộc đã để lại một bóng tối trong trái tim.
Giờ khắc này, trong lòng Đình Đình khẩn trương vô cùng, dùng một câu diễn tả thì giống như đang treo mười lăm thùng nước, cực kỳ căng thẳng.
Ở bên trong giữa đoạn kết thúc phim và lối ra vào ầm ĩ tiếng người, Triêu Dương quay mặt lại lẳng lặng nhìn sang Đình Đình.
Đình Đình cảm giác lòng bàn tay mình đã ướt đẫm mồ hôi.
Môi Triêu Dương hơi hé mở, còn chưa kịp nói gì thì cậu thiếu niên đi ngang qua bọn họ lúc mở màn lại lớn tiếng kêu lên: “Ôi, nhường một chút, nhường một chút!”
Triêu Dương khẽ nháy môi rồi bỗng nhiên mỉm cười, một tay giữ chặt cổ tay Đình Đình, một tay kéo vòng eo nhỏ nhắn của Đình Đình lại, rủ mắt nhìn vào đôi mắt to nhẹ nhàng của Đình Đình khẽ nỉ non: “Anh thích em, Đình Đình! Anh nguyện ý kết giao với em!”
Lời nói cuối cùng vừa dứt thì hơi thở ấm áp rơi trên môi Đình Đình, khi mờ khi tỏ trằn trọc hôn.
Đình Đình sững sờ, mắt mở to như con gà chọi nhìn người đàn ông gần ngay trước mắt, thấy rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-vi-se-duyen-anh-voi-em/2222247/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.