Khi Na Na đang vui mừng vì thắng Đình Đình một bậc gọi điện thoại cho Đỗ Huy, hẹn ông ta đến chúc mừng chung, thì Đình Đình bị Na Na dán nhãn “thất bại” lên, tâm trạng vẫn đầy bình tĩnh.
Đình Đình trước đó đã mơ hồ đoán sẽ có kết quả như vậy.
So với Đình Đình tâm bình khí hòa, Nghiêm tư lệnh càng thêm tức giận.
“Cái con bé gọi là Na Na có điểm nào giỏi hơn so với Đình Đình nhà chúng ta chứ?” Lão tiên sinh ngồi ở trong phòng khách nhà con gái và con rể, hầm hừ hỏi.
Triệu Kính Quốc cười một cái “Cha, giỏi hay không, nhân giả gặp nhân, trí giả gặp trí, chỉ là Đình Đình thành thật quá, không hiểu cách vận dụng thực lực.”
Nghiêm Ái Hoa trừng mắt với ông xã, lúc trước không biết là ai ở bên kia vỗ ngực ầm ầm, cả ngày ở đó nói hắn muốn bồi dưỡng con gái thành một người không thể kém hơn so với bất kỳ con cái trong nhà thủ trưởng nào, toàn thân trên dưới không có một tật xấu, tự tôn tự ái, làm cho tất cả mọi người vểnh ngón tay cái nói: Con gái của Triệu Kính Quốc thật tốt!
Hiện tại được lắm, tật xấu không có, cả một chút ý xấu cũng không hiểu, đi ra ngoài bị người ta khi dễ.
Mặt chữ quốc của Triệu Kính Quốc hơi đỏ lên, trong chuyện này, xác thực có một chút trách nhiệm của ông.
Nhưng, đây là kết quả của cả nhà cùng dung túng, không chỉ một mình ông có thể tạo thành.
Nghiêm tư lệnh liếc mắt nhìn con gái lẫn con rể rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-vi-se-duyen-anh-voi-em/2222271/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.