Cuối cùng An Tư Đông tổng cộng chỉ ăn ba cánh gà và khoảng mười xiên thịt, những cái còn lại đều bị Khúc Duy Ân tiêu diệt. Cơm nước no nê, nhìn thời gian cũng đã mười hai giờ.
“Hỏng bét, mười hai giờ sẽ đóng cửa bắc!”
Hai người chạy về cửa bắc, quả nhiên đã đóng, đèn đường xung quanh cũng đều tắt hết, không gian đen như mực. Khúc Duy Ân nói: “Nếu không lượn qua cửa tây đi.”
Diện tích khu đại học T rất rộng, từ đây qua cửa tây ít nhất cũng phải đi nửa tiếng. Cô nhìn cổng sắt, cắn răng nói: “Bay qua đi.”
Khúc Duy Ân như vậy bay qua cái cổng nhỏ này tất nhiên không thành vấn đề, chắc chắn sẽ nhanh gọn lẹn mà rơi xuống bên kia cánh cổng. An Tư Đông cũng không phải là không thể bay qua, nhưng hôm nay mặc quần cụt và giày cao gót, không khỏi có chút bó tay bó chân. Việc leo tường cũng giống như leo núi, đi lên dễ dàng nhưng xuống thì khó khăn, cô dựa theo mấy thanh ngang bò lên, hai chân bắt đầu phát run.
Khúc Duy Ân đứng bên dưới kêu: “Đừng sợ, you trực tiếp nhảy xuống, tôi đứng ở dưới tiếp.”
Với sức của cậu ta thì đoán chừng cô cũng chỉ nặng như quả tạ thôi … dư sức đỡ. Vì vậy cô mù quáng mà tin, buông tay đi xuống một cái.
Khúc Duy Ân thật sự tiếp được cô ……… cậu ta ôm ngay eo cô.
Cái đáng chết là, mới vừa rồi nhảy xuống áo sơ mi bị vén lên, cho nên hai tay của cậu ta trực tiếp đụng ngay cái eo trốn không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nac-sam-duc/1256208/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.