Buổi chụp ảnh chiều kết thúc, Nguyệt Thời Ninh mua một hộp sô-cô-la thủ công, trong đó có mười hai viên, mỗi viên một vị khác nhau, không có vị nào trùng lặp.
Cậu đứng trên đường phố Paris, không nhịn được mà chụp ảnh, Đới Hoan Hoan vừa cầm điện thoại tìm góc chụp vừa phàn nàn: "Nóng quá, về rồi chụp cũng được mà."
"Ánh sáng tự nhiên đẹp hơn."
Không ngờ cậu cũng có một ngày khó tính, kỹ lưỡng với việc ảnh chụp có đẹp hay không.
Sáng dậy sớm, trang điểm cả ngày, trong những bức đặc tả, những tơ máu ở khóe mắt vẫn không che giấu được, tình trạng không hoàn hảo nhưng cậu vẫn nhấn gửi đi, tiện tay đeo tai nghe, lặng lẽ chờ đợi.
Khoảng năm phút sau, đúng lúc cậu từ cửa hàng sô-cô-la đi bộ về đến dưới khách sạn thì điện thoại bắt đầu rung.
Cậu hứng thú bắt máy gọi video, nhưng lại đột nhiên không biết nói gì, dứt khoát cho Giản Tiêu vào túi, chỉ lắng nghe tiếng thở: "Em sắp về phòng rồi."
Giản Tiêu đáp: "Hôm nay sớm vậy."
Cả tuần đi công tác ở Paris, mỗi khi có thời gian rảnh hơn nửa tiếng, dù là giờ nghỉ trưa hay sau giờ làm việc, cậu đều liên lạc với Giản Tiêu. Nhưng công việc người mẫu chẳng có gì mới lạ, vẫn chỉ là trang điểm, phối đồ, chụp ảnh. Sau giờ làm, ngay cả thời gian đi dạo cũng chẳng có, nên đến hôm nay cậu đã cạn kiệt chuyện để nói.
Thế thì không nói chuyện công việc nữa.
Cậu kể rằng bữa tối hôm nay rất ngon, lại còn bảo cô người mẫu hợp tác chụp quảng cáo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nac-thang-len-cung-trang-mat-nguyet/2349543/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.