Từ Từ Thanh đến Hải Tịch chỉ mất chưa đầy hai giờ lái xe, vốn là một thành phố cấp huyện độc lập, nhưng vài năm trước đã được quy hoạch thành một khu vực trực thuộc Hải Tịch.
Những năm gần đây, tiêu chuẩn bảo vệ môi trường được nâng lên, các lò gốm vốn nằm rải rác khắp Từ Thanh lần lượt được cải tạo và hợp nhất, giờ đây khoảng mười mấy xưởng lớn nhỏ đều tập trung trong một khu vực.
Lần đầu họ đến đây, để an toàn, đã dừng xe tại bãi đỗ xe của khu chợ gốm nổi tiếng chuyên dành cho khách du lịch, sau đó đi bộ theo định vị mà cậu thợ trẻ đã gửi qua WeChat.
Gần đó có một trường tiểu học, đúng giờ nghỉ trưa, một đội ngũ học sinh tiểu học nối đuôi nhau đi ra khỏi cổng trường, tụ tập về nhà ăn trưa.
Khi Nguyệt Thời Ninh đi qua, tiếng ồn ào đột nhiên im bặt, lũ trẻ ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn cậu.
Không biết ai đó đã hét lớn: "Tớ đã thấy anh ấy trên TV! Anh ấy là người mẫu nước ngoài!"
Trẻ con ở vùng nhỏ ít có cơ hội tiếp xúc với người nước ngoài, càng chưa từng thấy người nước ngoài đẹp đến thế này. Một đứa dạn dĩ từ trong đám trẻ bước ra, chạy theo để nhìn rõ hơn, Giản Tiêu tinh ý ngăn lại bàn tay đen sì vừa nghịch bùn của đứa trẻ, đẩy Nguyệt Thời Ninh chạy đi, để lại sau lưng tiếng "How are you" non nớt của lũ trẻ.
"Cười gì vậy."
"Nếu khi nãy em trả lời "Good", liệu cậu nhóc có sửa lại cho em rằng phải nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nac-thang-len-cung-trang-mat-nguyet/378395/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.