Sprinter lăn bánh rời đi, Nguyệt Thời Ninh đứng sững tại chỗ.
Trong lúc nhất thời, cậu còn nghi ngờ có phải mình đang nằm mơ hay không, nếu không phải Văn Dật cũng ở lại thì...
"Sợ làm phiền công việc của cậu, nên tôi không nói với cậu." Văn Dật thở dài, "Mất trí nhớ ngược. Sau khi em ấy tỉnh lại thì phát hiện ra."
"Mất trí nhớ ngược [1]..." Nguyệt Thời Ninh lặp lại một lần, "Là gì vậy?"
[1] Trong thần kinh học, chứng mất trí nhớ ngược dòng ( RA) là tình trạng không có khả năng truy cập vào ký ức hoặc thông tin từ trước khi chấn thương hoặc bệnh tật xảy ra.RA khác với tình trạng tương tự được gọi là chứng mất trí nhớ thuận dòng (AA),đó là tình trạng không có khả năng hình thành ký ức mới sau khi chấn thương hoặc bệnh tật khởi phát.
"Là em ấy mất một số ký ức trước khi phẫu thuật. Khi mở mắt ra, em ấy hoàn toàn không biết tại sao mình lại ở bệnh viện, thậm chí không nhớ mình về nước khi nào. Bác sĩ đã thực hiện nhiều bài kiểm tra, em ấy nói rằng em ấy chỉ nhớ mình đang chuẩn bị tham gia giải đấu dù lượn ở Úc, có lẽ là hai năm rưỡi đến ba năm trước, những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này, em anh ấy hoàn toàn không có ấn tượng, vì vậy..."
"Anh ấy không nhớ tôi." Câu nói đùa này quá mức hài hước, nên Nguyệt Thời Ninh không nhịn được cười.
Văn Dật ngẩn người, thở dài nói: "Công ty tôi còn chút việc phải xử lý, cậu... về nghỉ ngơi cho tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nac-thang-len-cung-trang-mat-nguyet/378419/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.