Đới Thiên Sơn và Vân Tường nắm chặt tay nhau với vẻ mặt lo lắng.
Vân Tường lên tiếng: “William Author nếu anh dám đụng đến một sợi tóc của Thiên Sơn thì cả đời này tôi nhất định hận anh”.
“Dù sao thì em cũng chưa bao giờ thích tôi mà…vậy được thôi để tôi tiễn em Roise, tôi không có được em thì không ai có thể có được em hết”.
William Author rút ra một cây súng ngắn rồi chĩa thẳng về phỉa Vân Tường và Đới Thiên Sơn đang đứng, anh ta lên đạn rồi đưa ngón tay bốp cò, viên đạn bay ra khỏi nồng súng của William Author hướng thẳng đến chỗ Vân Tường, Đới Thiên Sơn liền ôm Vân Tường kéo cô qua một bên dùng người mình đỡ viên đạn đó thay cô.
Không biết William Author nhắm không chuẩn xác hay do may mắn mà viên đạn kia chỉ xượt qua cánh tay của Đới Thiên Sơn làm anh bị thương chứ không lấy đi mạng sống của anh.
Bạch Luân thấy Đới Thiên Sơn và Vân Tường ngã xuống trên mặt đất liền nóng lòng muốn trợ giúp nhưng ngặt nỗi có không biết bao nhiêu nồng súng đang hướng về phía mình buộc anh phải đứng yên không được động đậy.
Mấy người vệ sĩ của Đới Thiên Sơn từ Hoa Đô sang thấy thiếu gia của mình bị thương cũng nóng lòng lắm nhưng tình thế xoay chuyển lại chẳng thể làm gì.
Vân Tường thấy Đới Thiên Sơn bị thương liền ngồi dậy đỡ lấy anh: “Thiên Sơn, sao anh ngốc vậy người anh ta muốn lấy mạng là em cơ mà”.
Đới Thiên Sơn ngồi dậy anh dùng một tay bịt miệng vết thương trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-ay-chung-ta-lo-hen/376632/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.