Editor: Độc Ẩm
Trăng dần lên cao, bên ngoài yên ắng một cách quỷ dị, thường xuyên có người bay qua, thỉnh thoảng vang lên một hai tiếng nói chuyện.
Sắc mặt Phong Già Nguyệt trầm như nước, những người đó đều đang tìm kiếm Cơ Tinh Loan.
Tuy rằng trong truyện chỉ nói qua, nhưng nàng hoàn toàn có thể tưởng tượng được, đây tuyệt đối là một đêm không yên bình.
Cả sau này cũng vậy, nàng không còn là công dân bình thường dưới sự bảo vệ của quốc gia nữa, ở thế giới này, hết thảy đều phải dựa vào chính mình.
Nàng cảnh giác bên ngoài, còn Cơ Tinh Loan thì ngầm đánh giá nàng.
Sự căng thẳng của nàng rõ mồn một trước mặt hắn, hắn không khỏi nghi hoặc, rốt cuộc là thế lực nào mà lại phái đến một kẻ gà mờ như thế này?
Vì cảm thấy hắn chỉ là một đứa bé nên không quá coi trọng sao?
Ánh mắt hắn loé lên vẻ cười nhạo, đúng lúc Phong Già Nguyệt quay lại, hắn giả bộ ngáp một cái.
"Buồn ngủ rồi à?" Nàng lấy mấy cái chăn từ túi trữ vật ra, hai cái trải lên thảm lông làm đệm, một cái trải lên trên: "Lại đây ngủ đi.
"
Có người ngoài ở đây, Cơ Tinh Loan còn lâu mới ngủ, còn chưa nói đến tinh thần hải hiện tại của hắn, mấy năm không ngủ cũng sẽ không sao.
Nhưng hắn vẫn gật đầu, ngoan ngoãn nằm xuống.
"Ngủ đi.
" Nàng nhẹ nhàng nói.
"Tỷ tỷ ngươi không buồn ngủ sao?"
"Không buồn ngủ, tỷ tỷ phải đả tọa tu luyện.
" Phong Già Nguyệt nắm chặt tay lại, từ nay trở đi nàng phải chăm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-hac-hoa-suot-ngay-gia-vo-dang-thuong/548723/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.