Edit: Gin’s
Tân Duyên nhảy lên giường của mình, vui vẻ nhảy nhót.
Quan An thích y!
Thì ra người Quan An thích là y!
Y hơi dùng sức không cẩn thận nhảy quá cao đụng đầu vào trần nhà.
Tân Duyên: “…” Y đã quên bây giờ mình đã lột xác, thành một cường giả!
Y có thể nhảy lên rất cao!
Che đầu mình nằm xuống, Tân Duyên ngầm thở dài một hơi.
Y cũng không dễ dàng gì, hôm nay về nhà bị thương bao nhiêu lần rồi?
Trong lúc phòng Tân Duyên truyền ra tiếng thở dài thì Quan Thừa Phong nghe được tiếng gõ cửa.
Mở cửa ra, Quan Thừa Phong thấy Sở Đông Vũ.
“Sao cậu lại tới đây?” Quan Thừa Phong hỏi.
Sở Đông Vũ hỏi: “Chúng ta có thể nói chuyện không?”
Trước khi vào thành Hàng Hải, Quan Thừa Phong để Sở Đông Vũ tách ra, còn dặn Sở Đông Vũ đừng để lộ mối quan hệ giữa họ.
Lúc đó Sở Đông Vũ đồng ý, hơn nữa hắn không hy vọng Triệu Khoa Lâm nhìn chằm chằm Quan Thừa Phong cùng Tân Duyên, trước đó cũng chưa bao giờ tới tìm Quan Thừa Phong và Tân Duyên.
Nhưng hôm nay họ gặp nhau tại cửa ra vào…
Đều từng ở thành Sùng An, còn từng gặp nhau, hắn đến gặp Quan Thừa Phong và Tân Duyên một lần hẳn là sẽ không khiến người khác hoài nghi?
Nhưng dạo gần đây Sở Đông Vũ mơ hồ cảm nhận được có người theo dõi mình, bởi vậy hắn làm như không quen biết Quan Thừa Phong.
Quan Thừa Phong không muốn để Sở Đông Vũ vào nhà nhưng sau một hồi suy nghĩ cuối cùng vẫn nói: “Vào đi.”
Sở Đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-khong-thay-nguoi/1113576/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.