Editor: Chiêu
-----------------------
Tham lam nhiều hơn một chút cũng không có vấn đề?
Vậy nếu tôi muốn em, em có tức giận không?
Tần Trăn bắt lấy xương cổ tay mảnh khảnh của thiếu niên, ở góc độ cậu không nhìn thấy, đáy mắt nhiễm một tia bệnh trạng si mê, khoé môi không tiếng động cong lên, nhưng lại khôn ngoan không hỏi.
Nại Nại ngốc a, em không nên đối tốt với tôi như vậy.
Từ nhỏ đã sống ở nơi người âm u, trong lòng đã sớm tối đen.
...
Tiểu đồ ngốc nào đó không hề biết bản thân đã bị một con sói đội lốt cừu theo dõi.
Không có Tơ Hồng quản thúc, cả ngày cùng Tần Trăn dính với nhau ở một chỗ.
"Trăn Trăn, đề này phải giải như thế nào?"
Thiếu niên cắn đầu bút, ủy khuất ba ba mà đem sách bài tập đẩy đến trước mặt tiểu đáng thương có chỉ số thông minh cao ngồi cùng bàn chính mình.
Tần Trăn giống như đang bận bịu học tập, nghiêm túc nhìn sách bài tập dựng trên bàn, không nghe được giọng nói của cậu.
Đường Nại nhịn không được liếc mắt qua thăm dò một cái.
Trang giấy bên trong sách giáo khoa đều bị đào rỗng, hõm ở bên trong là một máy tính bảng nhỏ, bên trên hiện lên từng hàng số liệu lập trình phức tạp.
Đường Nại kinh ngạc mà chẹp chẹp miệng, chỉ cảm thấy càng nhìn càng thêm đau đầu nhức óc, giòn tan hỏi thăm: "Trăn Trăn, cậu đang làm gì vậy?"
Những con số tiếng Anh đó rốt cuộc là cái gì? Vì sao mỗi lần tách ra cậu đều nhìn không hiểu, hợp lại cũng không hiểu!
"Mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-luon-doi-voi-toi-muu-do-gay-roi/2086187/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.