Editor: Chiêu
------------------------
Tần Trăn rầm lên một tiếng nuốt nước miếng xuống, gắt gao nắm chặt quần, trong lòng không ngừng lẩm bẩm: Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe, phi lễ chớ nhìn...
Nhưng ánh mắt lại không chịu khống chế ngó về hướng phòng tắm.
Tiếng nước chảy đột nhiên im bặt, một đạo thân ảnh mảnh khảnh từ bên trong đi ra.
Tần Trăn nhìn một màn như vậy, nháy mắt máu cả người dâng lên.
Thiếu niên chỉ khoác lên một kiện áo nhung mỏng bằng lông cừu, nơi cần nên được che thì không che, làn da ướt đẫm hơi nước mờ mịt, hiện ra màu hồng nhàn nhạt.
Như là trái đào mật chín mọng, chờ người khác đến hái.
Tóc của cậu ướt dầm dề còn không lau khô, bọt nước rơi dọc theo sợi tóc đen nhánh, chảy qua xương quai xanh tinh xảo, một đường đi xuống.
"Anh em nhỏ" mềm oặt thanh tú của cậu rũ xuống, khiến người ta có loại xúc động muốn nắm trong tay thưởng thức.
"Nại... Nại Nại..."
Đường Nại mơ mơ màng màng nâng cằm lên lên tiếng, phát hiện Tần Trăn không nói gì, bạch bạch bạch chạy đến hướng trên giường.
Tần Trăn nắm lấy cổ tay cậu kéo lại một phen, xấu hổ quay đầu đi, biệt nữu nói: "Không đem tóc lau khô, dễ bị cảm lạnh."
"Không có việc gì, thân thể tớ vô cùng tốt!" Đường Nại vỗ vỗ ngực.
Động tác này, lại khiến Tần Trăn chú ý đến hai viên Tiểu Quả Quả.
Phấn phấn nộn nộn.
Đặc biệt thích hợp để ngậm ở trong miệng.
Tần Trăn bị người nào đó vô ý thức trêu chọc đến mức trong lòng giống như bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-luon-doi-voi-toi-muu-do-gay-roi/2086190/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.