Người cá tàn tật 02.
Ấn đuôi cá.
Tác giả: Chước Nhiễm
Edit: Sâm
*
Lâm Không Lộc không ăn gì trong hôn lễ cả, vốn y đã hơi đói, khi thấy đĩa cá khô vị cay trên bàn thì không hiểu sao không rời nổi mắt.
Y nhìn chòng chọc hồi lâu, cuối cùng không nhịn được mà khẽ vươn tay ra sờ sờ. Nhưng khi đầu ngón tay sắp chạm vào cá khô, đột nhiên ngoài cửa có tiếng ho nhẹ truyền đến.
Lâm Không Lộc rút phựt tay về, chột dạ quay đầu liền thấy Lan Trạch ngồi xe lăn cách đó không xa, mặt không đổi sắc nhìn thẳng y. Mà đằng sau đối phương, là sĩ quan phụ tá, cận vệ, người hầu...
Lâm Không Lộc: "..." Đệt, hiện trường nhục mặt vô kể đây rồi.
0687: "Trộm cá khô không thành, còn bị bắt tại chỗ, nhiều người vây xem."
Lâm Không Lộc: "Sao đám người này đi đứng thế nào mà không có tiếng vậy?"
0687: "Là do cậu chăm chăm nhìn cá khô quá, chăm chú đến mê muội."
Lâm Không Lộc: "Có hả? Sao tôi cảm giác như mới nhìn có lát thôi?"
0687: "..." Nhìn chằm chằm khoảng năm phút đồng hồ.
Cũng may Lan Trạch rất nhanh đã nói với người phía sau: "Mọi người ra ngoài trước đi."
Hắn đã sinh hoạt trong quân đội nhiều năm, quen việc ít nói ít cười, đối xử với những người xung quanh với thái độ nghiêm túc và lãnh đạm, nói một không hai, gần như hắn vừa mở miệng là những người phía sau đều lui ra ngoài.
Cánh cửa khép lại, chỉ còn hai người bọn họ.
Nội thất trong phòng trang trí xa hoa, nhưng lại rộng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chinh-tung-bi-toi-tra-song-lai/1031593/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.