Edit: lười
Beta: lười
Hạ Tử Ngang căn bản không thèm để ý những chuyện khác, việc duy nhất làm cho hắn sợ hãi chính là Ôn Noãn biết những chuyện xấu của hắn sau đó ghét bỏ hắn.
Nếu như Ôn Noãn nhìn hắn bằng ánh mắt chán ghét cùng trào phúng... Hai mắt Hạ Tử Ngang nhắm nghiền, sắc mặt ngày càng tái nhợt, trái tim bắt đầu nhói đau, cho dù đấy chỉ là giả thiết nhưng hắn vẫn không thể chấp nhận được!
Ôn Noãn nhìn sắc mặt trắng nhợt như tờ giấy của Hạ Tử Ngang, đầu ngón tay động động, cọ cọ trên má hắn.
Đầu ngón tay ấm áp cọ cọ trên mặt mình, lông mi Hạ Tử Ngang run rẩy, chậm rãi mở to mắt. Con ngươi đen nháy lấp lánh nước mắt, toát lên cảm xúc tuyệt vọng cùng lo lắng bất an.
Ôn Noãn đứng lên từ chỗ ngồi, đi qua cái bàn chắn giữa hai người, tiến đến trước mặt Hạ Tử Ngang. Khóe môi cô nhẹ cười, cúi đầu hôn lên chỗ môi bị chảy máu của hắn.
Hạ Tử Ngang bỗng dưng trừng lớn hai mắt, chỗ trầy da ở môi dưới bị đầu lưỡi ướt át ấm nóng liếm qua, cảm giác tê tê dại dại cùng chút đau đớn tiến thẳng vào tim. Gương mặt tái nhợt dần dần trở nên đỏ ửng, hai tay Hạ Tử Ngang nắm chặt lại với nhau, hai mắt khép hờ, một giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuống.
"Bây giờ còn sợ hãi không?" Ôn Noãn hơi hơi rời đi môi Hạ Tử Ngang, trêu đùa hỏi.
"Vì sao..." Gương mặt cô gần trong gang tấc. Chóp mũi chỉ cần chút nữa là sẽ chạm vào nhau,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-deu-la-xa-tinh-benh/971138/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.