"Cô đảo cũng xem đến thấu triệt."
Cố Kiêu đột nhiên đứng dậy, Nguyên Cửu theo bản năng cũng đứng lên, "Cố tiên sinh, anh muốn đi làm sao?"
"Ân." Cố Kiêu vòng qua ghế dựa Nguyên Cửu ngồi, đi đến trước mặt Đoạn Cẩn Du, một tay đem hắn vớt lên ôm vào trong lòng ngực, "Việc thuê bảo mẫu liền để tôi giải quyết, nay Cá Vàng liền trước để tôi trông. Chén đũa trên bàn cơm cứ để đó, lát nữa sẽ có người tới thu thập."
Nguyên Cửu vốn định cự tuyệt, nhưng nghĩ lại, có lẽ đây là cơ hội tăng tiến cảm tình của nam chủ cùng vai ác.
Vì vậy nhón mũi chân, lướt qua Đoạn Cẩn Du ở trên má Cố Kiêu ba một cái, cười nhạt nói: "Cảm ơn anh Cố tiên sinh, vậy tôi đây đi làm, Cá Vàng liền nhờ anh lạp."
*
Nay Đỗ Viễn không ở, Cố Kiêu cũng lười gọi điện thoại làm hắn tới đón chính mình, trực tiếp lái xe chở Cá Vàng đi công ty.
Từ khi trong nhà nhiều thêm một cái đứa bé, Cố Kiêu liền an bài người ở trong xe chuẩn bị ghế dựa cho trẻ nhỏ. Hiện tại Đoạn Cẩn Du đang an toàn mà bị "Khóa" ở trên xe, quay đầu nhìn phong cảnh chạy lướt qua ngoài cửa sổ, không biết nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên cong cong miệng, nãi thanh nãi khí nói: "Ba ba, oa muốn ăn cái kia.."
"Cái gì?" Đoạn Cẩn Du không rõ ràng là thứ gì, mà Cố Kiêu lại đang lái xe, lấy vị trí của hắn tự nhiên thấy không rõ Đoạn Cẩn Du là đang chỉ cái gì.
Đoạn Cẩn Du nhìn chằm chằm đồ vật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-me-no-la-he-thong/503040/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.