Tầm mắt Nguyên Cửu dừng trên cái bàn đặt trước mặt Cố Kiêu, nhìn máy sấy tóc đã được cắm điện sẵn, thực mau liền rõ ràng yêu cầu của vai ác đại lão.
Cô đem Đoạn Cẩn Du đặt ở bên kia trên sô pha, lại dặn dò nói: "Ngoan ngoãn ngồi, không được nghịch lộn xộn."
Đoạn Cẩn Du ngẩng đầu, mở to mắt, nhấp môi gật đầu: "Ân ân."
Cố Kiêu quét mắt liếc nhìn hắn, sờ đến điều khiển từ xa ở bên chân, click mở màn hình TV trước mặt Đoạn Cẩn Du, chuyển đến kênh thiếu nhi.
TV đang ở phát đến mấy bộ phim hoạt hình, Đoạn Cẩn Du lập tức đã bị hình ảnh trên màn hình hấp dẫn toàn bộ tầm mắt, bất quá âm lượng của TV bị Cố Kiêu giảm đến 0, cho nên toàn bộ quá trình Đoạn Cẩn Du đều xem kịch câm.
Nguyên Cửu cầm máy sấy lên đứng ở phía sau Cố Kiêu, "Cố tiên sinh, vậy tôi sấy tóc cho anh nha."
"Ân."
Nguyên Cửu: "Cố tiên sinh, nhiệt độ này đã được chưa?"
Cố Kiêu điều chỉnh tư thế một chút, "Nóng hơn một chút."
Nguyên Cửu một bộ thái độ của nhân viên hiệu cắt tóc vì khách hàng mà phục vụ, nhẹ giọng hỏi "Như vậy đâu?"
Cố Kiêu tùy tay cầm một cái ôm gối nhét vào trong lòng ngực, dựa về phía sau, nhắm mắt lại chợp mắt: "Có thể."
Sấy một hồi, đợi đến lúc tóc của Cố Kiêu không còn ướt như lúc trước nữa, tay Nguyên Cửu bắt đầu xuyên qua sợi tóc của hắn xoa xoa. Tóc Cố Kiêu thực mềm cũng mượt, Nguyên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-me-no-la-he-thong/503053/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.