Bên trong hang động ẩm ướt.
Từng giọt nước tí tách rơi xuống từ những nhũ đá treo lơ lửng trên trần cao.
Tách.
Đến khi một giọt nước khác rơi xuống, sinh vật đang cuộn tròn bên dưới khẽ ngẩng đầu lên.
Ssshhh…
Một con rắn—chưa đủ để trở thành rồng—toàn thân bao phủ bởi những lớp vảy đen tuyền.
Nó lè lưỡi xanh, hít lấy không khí trong hang động, rồi lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
“Thật trùng hợp, nhỉ?”
Kỳ lạ thay, giọng nói tiếng Hàn vọng ra từ một hành lang tối tăm, nơi đáng lẽ không nên có ai.
Người vừa lên tiếng là một kẻ khoác áo choàng xám, khuôn mặt ẩn trong bóng tối.
“Nếu nó không ngủ những tận 6 tiếng một ngày, tốc độ phát triển chắc đã nhanh hơn rồi.”
Từ nơi ánh sáng chiếu tới, Soo Ye-hwi của Giáo phái Nachasa chậm rãi bước ra.
Hắn ta đã bỏ ra vô số công sức chỉ để nuôi lớn con rắn này.
Thử thách đầu tiên là tìm một nơi có thể giấu boss đi.
Và phương pháp xóa bỏ lối vào hầm ngục đã giúp giải quyết vấn đề đó.
“Chỗ này rộng rãi, thật sự rất lý tưởng.”
Đây vốn là một cổng Cấp E, nơi xuất hiện một con boss có hình dáng giống loài lưỡng cư.
Nhưng hiện tại, con boss thực sự của cánh cổng này đã bị tước mất quyền chiếm hữu, bị trói chặt trong một căn phòng nhỏ.
“Krrrk! Krrrk!”
Ngày mà Giao Long hoàn tất quá trình tiến hóa…
Soo Ye-hwi sẽ giết con boss cũ, mở ra lối thoát từ hầm ngục ra thành phố.
“Cho đến lúc đó, phải bảo vệ nó thật kỹ mới được.”
Chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-tho-san-huyen-tuong-tai-di-gioi/2702286/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.