🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

BÙM!

Khói đen bốc lên dữ dội trên đấu trường, hệt như bầu trời đêm giao thừa rực lửa trong lễ hội mùa xuân.

Thợ săn cấp A của Mỹ, Sofia, đột ngột khai màn trận đấu bằng một đợt tấn công mạnh mẽ.

Dù cô ta là một thức tỉnh giả giấu đi thuộc tính bẩm sinh, không mang theo ma thạch triệu hồi vào đấu trường, và các kỹ năng chủ lực bị phong ấn, nhưng...

Lửa, vụ nổ, và sức nóng khủng khiếp thiêu đốt con người.

Bên cạnh triệu hồi thuật, Sofia cũng có chút năng khiếu với phép thuật hệ hỏa, nên từ trước đến nay đã thu thập được khá nhiều kỹ năng liên quan.

-Phừng!

Trong số đó, có những kỹ năng mà sức mạnh gia tăng đáng kể tùy vào lượng ma lực được rót vào.

Hiếm có ai chỉ dùng phép hỗ trợ mà vẫn có thể tạo ra sức công phá ngang tầm như thế này.

‘Ưưư!’

ẦM!

Tiếng nổ lớn lại vang lên trên đấu trường.

Màn trình diễn ngoạn mục của một thợ săn cấp A khiến đám đông khán giả cuồng nhiệt gào thét.

Tuy nhiên, dù đang liên tục tấn công, gương mặt của pháp sư trên sàn đấu lại càng lúc càng méo mó, như thể cô ta sắp khóc đến nơi.

‘Híc… Ư, Ưư…!’

Nói thẳng ra, Sophia đang chìm trong nỗi sợ hãi tột cùng.

Một thợ săn cấp S đáng lẽ ra phải đang truy đuổi đối thủ, lại chỉ đứng yên một chỗ.

Nhưng với Sophia, vẻ bình thản đó không khác gì một cơn ác mộng đang tái hiện.

‘Chết tiệt! Khốn khiếp! Cho dù pháp sư hồi phục của Trung Quốc có giỏi đến đâu thì cũng không thể hồi sinh người chết từ tay tên tâm thần châu Á kia được!’

Cô ta run rẩy.

Bàn tay đang niệm phép của cô ta cũng không ngừng rung lên.

Ai mà không sợ cho được?

Trong vụ tấn công của DemiLich trước đây…

Khi nhìn thấy gã đàn ông tóc vàng bám theo mình, Sofia đã có một sự hiểu lầm nghiêm trọng.

Hắn ta chỉ dừng lại giữa chừng vì không đủ sức bền để chạy tiếp, nhưng trong mắt Sophia, điều đó lại hóa thành cảnh tượng một con quái vật cấp S dễ dàng hạ gục Demi-Lich, rồi giả vờ buông tha con mồi để chơi đùa.

'Làm… Làm sao hắn có thể? Làm sao có thể biến một thức tỉnh giả cấp A thành một món đồ chơi như thế này…?'

Khi báo cáo lại với Brooklyn, cô ta đã run rẩy không dứt vì nỗi sợ hãi ấy.

Và giờ, hiện thực đang kéo cô trở về khoảnh khắc kinh hoàng đó.

Người đàn ông phương Đông bí ẩn từng khiến cô  kinh hoàng giờ lại xuất hiện ngay trước mắt.

Nhưng khác với những thợ săn cấp S khác, hắn ta không vội vàng thể hiện sức mạnh hay áp đảo đối thủ.

Hắn ta chỉ đứng đó một cách điềm nhiên, lặng lẽ quan sát.

Như thể đang nói rằng:
"Cứ tận hưởng trọn vẹn 2 phút thi đấu rồi quay về nhận tiền thưởng đi."

Một thái độ nhường nhịn vô cùng nhẹ nhàng.

Nhưng Sophia không thể nào giữ bình tĩnh nổi.

‘Ư… hức…!’

Đây là sự sỉ nhục.

Kim Gi-ryeo không thèm tấn công, chỉ đứng đó ‘nể mặt’ cô , như thể muốn xem cô vùng vẫy đến mức nào.

Nếu tin vào thái độ đó và không làm gì, thì khi cảm thấy chán nản, con quái vật này sẽ bộc lộ sự thất vọng bằng một phương thức vô cùng vật lý.

Quả nhiên.

Khoảng 15 giây sau khi trận đấu bắt đầu, Kim Gi-ryeo nghiêng đầu và bộc lộ rõ ràng cảm xúc.

Trong ánh mắt hắn hiện lên một sự tò mò sâu sắc.

Điều đó đối với Sofia chẳng khác nào một sự thúc ép:
"Sao ngươi vẫn chưa làm trò gì à? Ngươi lười biếng vậy sao?"

‘Tên khốn này lại muốn nhìn thấy mình tuyệt vọng giống lần trước sao?’

Mùi cháy khét của đấu trường dày đặc hơn, nhưng gương mặt của kẻ tấn công lại càng lúc càng nhòe nước.

 

-Phừng!

Một [Quả Cầu Lửa] bùng nổ dữ dội tiếp nối.

Một kỳ tích của thời đại thức tỉnh mà những con người bình thường chẳng thể nào bắt chước được đang diễn ra ngay trước mắt.

Tuy nhiên, khi màn khói mù mịt của đám cháy dần tan đi…

“Hộc!”

Thợ săn Mỹ cấp A hít mạnh một hơi đầy kinh ngạc.

Bóng dáng người đàn ông vẫn đứng vững xuất hiện qua làn khói. Và ngay khi lớp khói trắng đục biến mất…

“……”

Một thợ săn không dính chút muội than nào lộ ra trước mắt.

Người đàn ông mặc vest chỉ nghiêng đầu trước hành động của Sophia, tỏ vẻ băn khoăn.

‘Tự nhiên lại xả hết ma lực như thế. Cái gì đây? Chẳng lẽ đây là chiến thuật chiến đấu kiểu Trái Đất sao?’

[Mầm Cây Thần Thánh.]
Ban đầu, chỉ cần Sophia chạm nhẹ vào anh, xương của anh đã có thể gãy vụn vì vốn chỉ là một kẻ giả mạo cấp bậc.

Tuy nhiên, nhờ vào kiến thức từ kiếp trước, anh đã học được một kỹ năng phòng thủ khủng khiếp đến mức đáng sợ.

 

Và giờ dù biết rằng vô ích, Sophia vẫn bám víu vào hy vọng mong manh.

Với cô , Kim Gi-ryeo là một kẻ có sở thích kỳ lạ, một kẻ không ai biết sẽ hành động thế nào.

Khi anh lao vào nhắm vào chiếc huy hiệu của thợ săn cấp S, dù nhìn từ ngoài có vẻ tuyệt vọng, nhưng cảnh tượng đó lại khiến khán giả trở nên vô cùng phấn khích, đồng loạt reo hò dữ dội.

‘Hả?’

Tuy nhiên…

Những nỗ lực giãy giụa ấy chỉ kéo dài trong chốc lát.

Chẳng mấy chốc, trận đấu đã đi đến hồi kết.

Trong lúc mải mê tấn công không ngừng, anh không nhận ra rằng thời gian đã trôi qua hơn 1 phút 30 giây.

Bảng điện tử trên đấu trường được lắp đặt ở vị trí ưu tiên cho khán giả, chứ không phải cho các thợ săn.

Vì vậy, trong vô thức, Kim Gi-ryeo đã định liếc nhìn chiếc đồng hồ kim trên cổ tay trái của mình.

"──TÔI ĐẦU HÀNG!"

Ngay lập tức.

Từ phía đối diện, một tiếng khóc não nề vang lên.

"TÔI BỎ CUỘC! Tôi đầu hàng rồi! Trọng tài đâu! Tôi sai rồi, làm ơn đến xử lý ngay đi!"

Cùng lúc đó, anh không màng thể diện nữa mà quỳ thẳng xuống đất.

Thực tế, khi một kẻ mạnh bất ngờ nhấc cánh tay lên như thể sắp tung phép thuật sau khi chịu trận suốt 1 phút 30 giây, điều đó vô tình tạo ra một áp lực cực kỳ đáng sợ.

‘Khoan đã…’

Thật sự, trận đấu này chẳng có gì diễn ra đúng như kế hoạch.

Vài phút sau.

Sau khi đơn xin bỏ cuộc của anh được chấp thuận và thợ săn Hàn Quốc chính thức có được chiến thắng đầu tiên, Kim Gi-ryeo nhìn theo nữ pháp sư triệu hồi đang được cáng đi với gương mặt tái nhợt.

Anh tự hỏi.

‘Người Trái Đất lúc nào cũng khó hiểu, nhưng đây chắc là lần khó hiểu nhất…’

Tại sao mình lại thắng thế này…?

Dù trên lý thuyết, nếu có thêm 1 phút nữa, anh chắc chắn đã có thể phá hủy huy hiệu.

Nhưng việc đối thủ đột ngột bỏ cuộc khiến anh không khỏi ngỡ ngàng.

Và không chỉ có thế.

‘Mỹ vốn có tâm lý kiểu này sao? Để hiểu đúng, có lẽ mình nên nghiên cứu xác chết của người Mỹ chăng?’

Khán đài bỗng nhiên trở nên yên lặng như thể vừa bị dội một gáo nước lạnh.

Những người này đều đã bỏ ra số tiền khổng lồ chỉ để xem những phép thuật thượng thừa từ những bậc thầy phép thuật.

Nhưng xét cho cùng, trận đấu này lại chẳng khác gì cảnh một thợ săn cấp S đứng im và bị đánh suốt nửa trận.

Từ góc nhìn của khán giả, trận đấu này hẳn phải nhàm chán lắm.

‘Ừm.’

Kẻ giả mạo cấp bậc của Hàn Quốc nghĩ vậy và chậm rãi hạ ánh mắt xuống.

 

‘Hẳn là chán lắm nhỉ…’

Có khi những tiếng la ó của khán giả giữa trận đấu lại chính là những lời chửi rủa cũng nên.

Cơ thể này không có chức năng hiểu tiếng Trung, nên Kim Gi-ryeo không thể hiểu được những từ ngữ mà họ liên tục hét lên, nhưng cảm giác bất an vẫn đọng lại trong lòng anh.

‘Thật sự xin lỗi mọi người…’

Nhưng dù sao thì trận đấu cũng đã kết thúc, giờ có hối hận cũng chẳng làm được gì.

anh lặng lẽ tháo chiếc huy hiệu thi đấu trong tay và giao lại cho ban tổ chức.

Sau đó, từng bước chậm rãi đi xuống cầu thang, vừa đi vừa nghĩ.

‘Chắc chắn sẽ bị chỉ trích vì làm hỏng sự kiện, tốt nhất là tránh xa internet khoảng một tuần thì hơn.’

Dĩ nhiên, một kẻ gần như nghiện thiết bị điện tử như anh chẳng thể nào bỏ được thói quen lướt web.

Mà thực tế, nỗi lo của anh cũng chẳng bao giờ trở thành hiện thực.

***

 

Két—

Thứ Bảy, 11 giờ sáng.

Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi với dáng vẻ bình thường vừa vươn vai nhẹ nhàng vừa tựa lưng xuống ghế sofa trong phòng khách, mệt mỏi thả lỏng cơ thể.

Anh ta là một nhân viên văn phòng làm lập trình viên tại một công ty vừa và nhỏ ở thành phố Icheon.

Vào thời điểm đó, anh ta chẳng hề quan tâm đến những sự kiện quốc tế đang diễn ra tại Trung Quốc.

Dù các thợ săn có lao vào đánh nhau hay không…

Bản thân anh ta cũng chỉ là một người bình thường, bận rộn mưu sinh qua ngày mà thôi.

‘Haa… Olympic hay cái gì cũng thế, tại sao những người chẳng bao giờ xem thể thao suốt cả đời lại đột nhiên náo loạn vào những ngày như thế này chứ…’

Vì là cuối tuần, anh ta tính gọi gà rán để thưởng thức. Nhưng nghĩ lại, chắc hôm nay đơn đặt hàng nhiều quá, giao hàng cũng khó khăn đây…

Thở dài đầy mệt mỏi, anh ta đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Và trong lúc chờ đun nước nóng để ăn mì ly, tay anh ta vô thức cầm lấy điện thoại.

Mở ứng dụng Y*tube như thường lệ, anh ta dựa khuỷu tay lên bàn ăn và lướt qua những video đề xuất.

Nền tảng này có một mục riêng cho các video ngắn giới hạn trong 60 giây.

Chỉ cần lướt ngón tay lên xuống là có thể giết thời gian một cách dễ dàng.

-Rầm!

-Hahahaha.

-Kakaka!

Nhưng đúng lúc đó.

Một đoạn video dài khoảng 15 giây lọt vào tầm mắt anh ta.

-BÙM!

Không giống như những nội dung giải trí bình thường, đoạn video này mở đầu bằng một tiếng nổ dữ dội.

Bàn tay đang lướt điện thoại theo quán tính của anh ta khựng lại trong chốc lát.

Ngay sau đó, hình ảnh hiện lên trước mắt anh ta là…

Một quả cầu lửa khổng lồ phát nổ, không phải trên bầu trời như pháo hoa, mà ngay trên mặt đất, tạo nên một âm thanh chát chúa đầy kinh hoàng.

-ẦM! Keng! Roẹt roẹt roẹt…

Đây không phải là hiệu ứng âm thanh của phim ảnh.

Mà là những âm thanh thực sự phát ra từ các kỹ năng chiến đấu.

Người nước ngoài mập mạp trong video đang ra sức tấn công với vẻ mặt gần như tuyệt vọng.

-Hức… Hức…!

Nhưng mặc cho những đòn tấn công liên tiếp, người ở phía đối diện vẫn giữ im lặng một cách lạnh lùng.

Camera lia dần lên trên, bắt đầu từ đôi bàn tay đang nắm chặt sợi dây chuyền bạc lủng lẳng trên cổ.

Bàn tay gầy guộc, những đường gân xanh hiện rõ trên làn da nhợt nhạt.

Cuối cùng, ống kính dừng lại tại khuôn mặt của một người đàn ông.

Một đôi mắt sắc sảo từ từ mở ra trên bầu mắt khô khốc, để lộ con ngươi ba tròng đầy ám ảnh. (lòng trắng nhiều hơn bình thường)

"……."

Trong khi video tự động tua lại về đầu, nhân viên văn phòng ấy vô thức liếc nhìn phần bình luận bên cạnh.

 

[ദ്ദി] [5531] [☆][12K] 

[“Cái quái gì vậy, đây không phải con người mà là quái vật rồi!”]

 [0:13 Làm ơn đi, đứng trước vụ nổ ngay sát mặt mà không hề chớp mắt luôn á?]

 [Đỉnh thật]

 [Cách này cũng mới mẻ đấy chứ.]

 [Đến mức này thì người không bỏ cuộc ngay khi thấy đối thủ mới là kẻ đáng nể hơn ấy chứ…]

Đúng vậy.

Một chiến thắng theo cách không ai lường trước của một thợ săn đã tạo nên một làn sóng phản ứng dữ dội tại một góc nào đó trên thế giới.

Những người sở hữu siêu năng lực.

Vốn dĩ, việc tồn tại những con người như vậy đã là một điều khó tin.

Nhưng giờ đây, khi họ thể hiện phép màu của mình qua những trận chiến, ai mà không bị thu hút cơ chứ?

[Ủa?? Cái giải đấu IHT đó là thật á? Tôi tưởng tin vịt thôi chứ??]

 

Một ngày nọ.

Khi tin tức về việc tổ chức một giải đấu quốc tế được xác nhận, các cộng đồng mạng trên khắp thế giới đã bùng nổ tranh luận.

Trước đó, Olympic đã bị biến thành một mớ hỗn loạn vì hiện tượng ma lực.

Vì vậy, không có gì lạ khi sự kỳ vọng bị mất phương hướng giờ đây lại dồn hết vào sự kiện mới này.

Không ai biết chính xác nguyên nhân là gì.

Nhưng bằng cách nào đó, các vận động viên thể thao dường như có tỷ lệ thức tỉnh cao hơn hẳn so với người bình thường.

Nhảy sào, chạy 100m, bóng ném…

Các nhà vô địch ở nhiều bộ môn thể thao đã lần lượt bị tước tư cách tham gia vì lý do thức tỉnh.

 

===========================

Hiệp hội Thợ săn: Đây là đội tuyển bắn cung quốc gia của Hàn Quốc.

└ Cái quái gì vậy? Trả lại đây mau!

└ Đừng có cướp của chúng tôi!!!

===========================

 

Tất nhiên, môn thể thao thế mạnh của một số quốc gia cũng không ngoại lệ.

Ma lực vốn là một khái niệm mới được sinh ra, và nó đang kéo theo hàng loạt vấn đề quá độ trên toàn xã hội.

 

[Nếu thế, sao không gom hết các Thức Tỉnh giả lại và tổ chức một kỳ Olympic riêng cho họ nhỉ?]
[Ý tưởng nghe có vẻ hay đấy.]
[Không, ý tôi là, đã có Paralympic rồi, sao lại tước quyền tham gia của các Thức Tỉnh giả? Thành thật mà nói, các vận động viên đã dành cả tuổi trẻ để theo đuổi ước mơ của mình mà.ㅠㅠ]
[Mấy đứa… Thức Tỉnh giả cũng có sự phân cấp đấy. Nhưng mà, không biết trận đấu này sẽ ra sao nhỉ.]
[Cũng đúng, vậy cũng phải.]
[Trời ạ;]

 

Như vậy, gần đây, đã có rất nhiều cuộc thảo luận về việc Thức Tỉnh giả tham gia thể thao.

 

[Trung Quốc, tranh cãi về việc tổ chức giải đấu quốc tế...]
Trong lúc này, một sự kiện thực sự sử dụng ma lực đã xuất hiện, và phản ứng của công chúng ra sao?

Ngay cả những người trí thức trước giờ vẫn giữ thái độ tiêu cực, cuối cùng cũng không cưỡng lại được sự tò mò và lén lút chuyển kênh TV.

Và ngay lập tức, màn hình TV của họ được lấp đầy bởi trận đấu lịch sử của các Thức Tỉnh giả, trận đấu đầu tiên của giải đấu (B Rank) mở màn.

 

Phần mở màn của Ma Pháp Sư Hệ Băng.

Bỏ qua những tranh cãi nhỏ nhặt như chất lượng chỗ ngồi trị giá 600 triệu won, hãy đi vào vấn đề chính.

Sự kiện của Trung Quốc đã khá thành công.

Đúng như dự đoán, ánh sáng kỳ diệu của ma thuật đã đủ sức lôi cuốn nhân loại.

 

[Wow… Mọi người thường chỉ xem các Thợ Săn qua những bức ảnh chụp vội bằng điện thoại, nhưng giờ đây lại được chứng kiến những khả năng được quay rõ ràng và chỉn chu thế này, thật không thể tin nổi.]

 

Hơn nữa, đấu trường này, một thời đã từng là công cụ để xoa dịu sự tức giận của công chúng, lại kích thích mạnh mẽ các giác quan của con người.

 

Cảm giác kỳ lạ do bạo lực mang lại.

Giải IHT của Trung Quốc đã tổ chức xong trận đấu B Rank vào thứ Sáu, và giờ chỉ còn lại trận đấu được xem là điểm nhấn của sự kiện, trận đấu Hoàng Long, vào ngày thứ Bảy.

 

 

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.