🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

 - Lý Hàn, thợ săn Trung Quốc, đang sử dụng chiêu thức đặc trưng của mình, 'Ngọa Long Chưởng' . Kỹ thuật này mạnh đến mức một thợ săn Mỹ không thể chống cự, dù chúng ta chỉ có thể thấy rõ tốc độ qua máy quay siêu tốc. Nếu bạn xem lại video được quay bởi máy quay siêu tốc, bạn sẽ thấy rõ..."

Tiếng tivi đang phát lại một chương trình nào đó.

Chủ hội Ma Tháp không để tâm mấy, tiếp tục công việc giấy tờ của mình.

Cạch, cạch.

 Chiếc giày mule nhẹ nhàng lắc lư theo từng bước đi của cô ấy.

Bên ngoài, tiếng giày gót cao của ai đó vang lên đều đặn.

Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc.

Cô nghe thấy tiếng giày từ xa, không lâu sau, một người lạ xuất hiện trên đỉnh Ma Tháp – một nhân vật không phù hợp với sự yên tĩnh của nơi này.

Khác với những thợ săn S cấp luôn ăn mặc sặc sỡ, người này giữ vững bộ vest đen lịch lãm vì lý do nghề nghiệp.

Tư thế trang nghiêm.

Và như thể vì luôn mang theo hương trà xanh nhè nhẹ do sử dụng lá trà để khử mùi, người này có mùi nhẹ của trà xanh – một thợ săn cấp B.

"Xin lỗi, Thợ Săn Esther. Tôi đến đây để thông báo về lễ nhậm chức của Chủ Tịch hiệp hội."

Seon Woo-yeon bước vào và nói.

Esther cười, ánh mắt không hề căng thẳng như lúc trước.

"Ồ! Chào mừng, Yeon-ssi!"

Ma lực của các thợ săn mạnh mẽ có thể khiến cảm xúc của họ dao động mạnh mẽ, nên Seon Woo-yeon cảm nhận được sức mạnh của một thợ săn S cấp ngay lập tức.

.

.

.

"Vậy có nghĩa là giấy phép chi nhánh trước đó không có vấn đề gì đúng không?"

"Đúng vậy. Sau khi lễ nhậm chức kết thúc, Chủ Tịch hiệp hội sẽ chuẩn bị hợp đồng và làm thủ tục."

"Hiểu rồi. Cảm ơn."

Một lúc sau, người phụ nữ trong bộ vest đen uống một ngụm cà phê nguội để làm dịu cổ họng sau một cuộc trò chuyện dài.

Seon Woo-yeon hôm nay đến đây chủ yếu là để chuyển một số thông tin về hiệp hội tới các hội trưởng hội lớn.

Về phần Esther, cô cũng có nhiệm vụ chuyển tải ý kiến của mình đến các cơ quan có liên quan.

"Chủ Tịch hiệp hội mới nhỉ."

Trong khi đó, hiệp hội Thợ Săn Hàn Quốc đang trong giai đoạn thay chủ tịch, điều này gây ra không ít xôn xao.

Tuy nhiên, Esther không quá lo lắng về vị chủ tịch mới.

Cô đã thu thập thông tin và biết rằng người này là một chính trị gia trung niên, nổi tiếng với người con trai là một thợ săn cấp cao.

Tính cách của ông ấy có thể nói là khá nhạt nhẽo – không có nhiều chủ trương rõ ràng, chỉ giữ vững những chính sách cũ của người tiền nhiệm và ít khi đề xuất các thay đổi.

Vì vậy, cô nghĩ ông sẽ chỉ bận rộn với công việc tiếp nhận trong một thời gian dài.

'Thực ra, mình không muốn dùng sức mạnh của mình để can thiệp vào công việc hành chính...', Esther nghĩ, vuốt nhẹ đầu ngón tay mình.

'Nhưng đây là yêu cầu của người đàn ông kia, nên tôi cũng không thể từ chối.'

Cuối cùng, cô cảm thấy khá hài lòng.

Về phần chủ tịch mới, cô chỉ hy vọng ông ấy sẽ không gây xung đột với các thợ săn và thực hiện nhiệm vụ của mình một cách tử tế.

Esther xoay người sang hướng đối diện, mỉm cười.

Cô nghĩ rằng đã xong việc quan trọng, giờ chỉ còn lại mấy trò đùa nhẹ nhàng với người mà hiệp hội cử đến.

"Nhưng mà, Yeon-ssi, hôm nay cũng vất vả quá nhỉ?"

"Vâng?"

 

“Nhân viên của hiệp hội hầu hết là những người chưa thức tỉnh, nên nếu có gì cần chuyển cho một thợ săn cấp S như tôi, họ sẽ thường xuyên cử cô đến.”

 

“À.”

 

“Yeon-ssi là thợ săn cấp B đúng không? Dù sao tôi cũng nghe nói rằng cô là một trong những người có kỹ năng xuất sắc trong hiệp hội đấy.”

“Cũng không phải đến mức đó…”

 

“À, nhân tiện tôi nhớ ra một chuyện. Mà nói đến, hồi trước Chủ Tịch hiệp hội cũ, vì một lần gặp phải một thợ săn đã thức tỉnh, ông ta đã bỏ cuộc giữa chừng trong một cuộc họp và bỏ đi. Mà sao một người như ông ta lại nghĩ đến việc nhờ cậy người họ hàng của mình làm việc thay? Hahaha. Giờ mọi người đã biết chuyện rồi, và ông ta còn bị cả người nhà mắng chửi nữa.”

 

Esther vừa nói chuyện vừa nâng tách cà phê lên.

“Dù sao, Yeon-ssi chắc cũng thường xuyên lãnh đạo các nhóm thợ săn khi có đột phá ở các hầm ngục cấp cao nhỉ?”

 

“Vâng, có lẽ là vậy…”

 

“À, tôi thì may mắn được gặp Yeon-ssi khá thường xuyên nhờ vào công việc này, cũng không tồi nhỉ.”

 

“Vâng?”

Seon Woo-yeon đang đáp lại một cách bình thản thì bất ngờ dừng lại khi nghe thấy một câu đùa của Esther về mình.

 

“Chắc sẽ không sao nếu cứ phải đối diện với những thợ săn có mức thức tỉnh khác biệt như thế này mãi đâu nhỉ? Lo lắng cho sức khỏe đấy.”

Nụ cười của Esther nhẹ nhàng kéo dài, nét mặt trở nên hài hước.

“Vậy lần sau nhớ báo cho tôi trước nhé. Đến lúc đó thì những món phụ kiện hạn chế ma lực mà tôi đã nhập khẩu có sẵn rồi.”

 

Câu nói này của Esther có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lại chứa đựng sự quan tâm dành cho Seon Woo-yeon. Dù giọng điệu của cô có vẻ không mấy nghiêm túc, nhưng rõ ràng đây là một cử chỉ thân thiện.

 

Hai người này đã làm việc cùng nhau nhiều lần, và Esther đã hoàn toàn tin tưởng vào tính cách của Seon Woo-yeon qua tất cả những lần hợp tác trước.

 

“Được rồi, tôi sẽ liên lạc trước khi đến.”

 

“Cảm ơn.”

 

Cũng nhờ vào những kỷ niệm trong “Mê Cung tháng 13” mà Esther bỗng dưng nhớ lại một vài chuyện trong quá khứ. Cô lặng lẽ suy nghĩ trong khi Seon Woo-yeon thì lo lắng xem liệu có thợ săn cấp S đang không vui hay không.

 

“Hmm…”

Tuy nhiên, sự im lặng không kéo dài lâu.

“Đây không phải lúc để nói chuyện này. Đợi một chút, tôi sẽ xem qua tài liệu mà cô đưa và gửi lại ngay.” ( Esther)

 

Sau đó, Esther chuyển sự chú ý sang những tài liệu mà Seon Woo-yeon mang đến.

 

Xào xạc, xào xạc.

Tiếng lật giấy tiếp tục vang lên.

 

Seon Woo-yeon, trong lúc chờ đợi, từ từ thưởng thức cà phê cao cấp mà Ma Tháp Hàn Quốc đã chuẩn bị.

Dù có những lời nói nhẹ nhàng, thân thiện, và cô ấy ngồi im lặng, nhưng sự hiện diện của một thợ săn mạnh mẽ như Esther khiến cơ thể Seon Woo-yeon không khỏi cảm thấy căng thẳng.

 

Cảm giác như thể cô cần phải chạy ngay khỏi một sinh vật nguy hiểm và tìm nơi an toàn, vì sự đè nén vô hình mà Esther tạo ra trong không gian này.

 

‘Vậy nếu cô ấy không còn phải giữ ma lực nữa, thì tôi sẽ cảm thấy cảm giác này thường xuyên hơn…’

 

‘Anh ts… vẫn đáng sợ như vậy.’

Khi một khuôn mặt nam giới thoáng hiện lên trong tâm trí, Seon Woo-yeon bỗng nhiên nhớ ra, Esther đang cúi xuống xem tài liệu và chợt ngừng lại, bắt đầu nói.

 

“Nhân tiện, tôi có một câu hỏi muốn hỏi.”

“À, vâng?”

 

“Vì Yeon-ssi đang ở đây, nên tôi muốn hỏi một chuyện. Tôi thực sự rất tò mò về một vụ việc trước đây.”

Esther ngẩng đầu lên, chọn lời để hỏi.

“Yeon-ssi đã từng tham gia khám phá Cổng EX cấp mới, Vương Quốc Tiên đúng không?” (mấy con tiên nhân)

 

“Vâng.”

 

 

“Vậy thì, xin hỏi một câu không hợp lẽ, liệu có thiếu sót gì trong báo cáo về cái cổng đó không?”

“Dạ?”

“Cụ thể là về thợ săn Kim Gi-ryeo.”

Seon Woo-yeon lắng nghe lời nói của cô một cách điềm tĩnh rồi trả lời.

“Về báo cáo, thì những nhân viên tham gia thám hiểm thường được yêu cầu mô tả chi tiết nhất có thể về những việc đã gặp phải ngay khi ra khỏi ngục.”

“Vậy sao.”

“Vì vậy, tôi nghĩ sẽ không có thiếu sót gì lớn đâu... nhưng sao lại là thợ săn Kim Gi-ryeo?”

“Chỉ là cá nhân tôi, tôi tò mò về cách mà người đó giải quyết ngục mới thôi.”

Không sao chứ?

Esther chớp đôi lông mi dài, nhìn cô ấy với vẻ mặt như đang cầu xin, khiến nhân viên của hiệp hội lúng túng nhưng vẫn lên tiếng.

Dù sao thì trong cuộc thám hiểm trước, không có gì bí mật cần giấu cả.

“Thợ săn Kim Gi-ryeo cũng gặp phải tình huống không khác chúng tôi là mấy...”

Thợ săn cấp S bị cuốn vào.

Lễ hội ép buộc của các tiên nhân.

Trò chơi trốn tìm, v.v...

Seon Woo-yeon đã cố gắng giải thích chi tiết về những gì đã xảy ra trong ngục, lấy hành động của Kim Gi-ryeo làm trung tâm.

Thế nhưng, Esther lại có phản ứng không ngờ tới.

“Hm. Vậy sao.”

Một bên lông mày của cô nhướn lên, thể hiện vẻ mặt không hài lòng.

‘Cổng cấp  EX mới mà không có sự cố gì sao…’

Chắc hẳn suy đoán đúng đắn của cô vừa mới thất bại.

Thật ra, gần đây Esther đang có một mối lo lắng mới.

Kể từ khi bị lạc trong một ngục cấp thấp, cô vô tình phát hiện ra một bí mật của đồng nghiệp trong ngành.

Vấn đề sức khỏe.

Nghĩ lại, những bí mật mà thợ săn đó đã tiết lộ có rất nhiều điểm mơ hồ.

‘Kim Gi-ryeo sao lại có thể chịu đựng hậu quả nặng nề như vậy?’

Ban đầu, cô nghĩ có thể là do thương tích từ một cổng S cấp ở Nhật Bản, nhưng khi nhìn lại các báo cáo từ khi hoàn thành cuộc tấn công ở Kagoshima, Kim Gi-ryeo đã xuất hiện ngay khi lối ra mở ra chỉ sau vài phút.

Vậy thì, con Rồng Đen không phải là nguyên nhân gây ra vấn đề sức khỏe này.

Nếu anh ấy đã chịu một vết thương nghiêm trọng đến mức để lại di chứng, thì anh ấy chắc chắn không thể nào phục hồi trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Vì thế, Esther đã suy nghĩ liệu có phải Kim Gi-ryeo đã gặp phải một cái bẫy trong cổng v mới hay không.

Nhưng nhân viên hiệp hội trước mặt lại vừa cho biết rằng không phải vậy.

Vậy thì Kim Gi-ryeo đã bị vấn đề sức khỏe từ khi nào? Rốt cuộc anh ấy đã gặp phải kẻ thù gì mà lại bị như vậy?

‘Tốt nhất là hỏi trực tiếp anh ấy…’

Có lẽ là ở tổ ong ở Gampo-hang.

Hoặc như lời đồn, thật sự anh ấy là Beast và đã lén phá ngục của đảo hoang rồi bị thương.

‘Mình cứ suy nghĩ một mình thế này, mọi thứ cứ rối tung lên.’

Cảm giác lo lắng.

Esther đã hỏi thẳng về vấn đề này trước đây rồi, nhưng thợ săn cấp  EX S thứ tư mà cô nhận được tin nhắn lại lảng tránh việc nói về thương tích của mình một cách rất kỳ lạ.

Vì vậy, Esther không biết nguyên nhân gây ra tình trạng ho ra máu của Kim Gi-ryeo.

Suy cho cùng, không gì đáng sợ và khó chịu hơn việc không biết gì về một điều gì đó.

‘Tại sao lại không chịu nói ra chút gì?’

Nhưng cuối cùng, vì người trong cuộc đã im lặng, bên ngoài cũng chẳng còn lựa chọn nào khác.

Esther suy nghĩ một lúc lâu rồi quay lại cuộc trò chuyện hiện tại.

“Dù sao thì, tôi hiểu rồi.”

Cô cầm bút ký vào tài liệu mà hiệp hội yêu cầu xác nhận rồi đưa cho Seon Woo-yeon.

“Vậy thì, hãy nhắn lại với chủ tịch hiệp hội mới rằng tôi mong sẽ hợp tác tốt trong tương lai...”

Lúc đó, tiếng gõ cửa đột ngột vang lên trong văn phòng nơi cuộc trò chuyện yên tĩnh đang diễn ra.

Nghe thấy tiếng đó, Esther ngẩng đầu lên và nhìn về phía cửa.

“Ai vậy vào giờ này?”

“hội trưởng, là tôi đây. Lọ thuốc mà ngài nói sáng nay đã đến rồi.”

“Ồ!”

“Nếu không bận, tôi có thể giao ngay bây giờ không?”

“Dĩ nhiên rồi, vào đi!”

Một thợ săn bước vào.

‘Có vẻ như anh ấy đang cố giấu vấn đề về sức khỏe của mình.’

Không phải là đang tìm hiểu bí mật, mà chỉ là lo lắng nhẹ về sức khỏe của anh ấy như một đồng nghiệp trong ngành.

“À, Seon Woo-yeon, khi về nhớ chú ý an toàn nhé!”

Esther vui vẻ đứng dậy khi nghe tin thuốc đã đến, tay chỉnh lại trang phục như chuẩn bị đi ra ngoài.

 

 

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.