Vài phút sau.
Địa điểm: Tokyo, nơi tổ chức sự kiện.
"Ôi chà, đúng là vì khu vực khác nhau mà có quá trời vật phẩm lạ chưa từng thấy."
Người đàn ông Hàn Quốc vừa nhìn ngắm những món đồ được trưng bày trong hội trường vừa cảm thán.
Nhưng người phụ nữ đi cạnh anh thì lại có vẻ mặt chẳng mấy vui vẻ.
"Thợ săn Kim Gi-ryeo."
"Vâng!"
"Xin thứ lỗi, nhưng rốt cuộc tại sao anh lại gọi tôi đến đây…?"
Bởi lẽ, đây không phải là chuyến đi nước ngoài mà cô ấy mong muốn.
"Với lại, lúc nãy khi anh nói chuyện với các thợ săn Nhật Bản, tôi thấy mỗi khi họ chạm mắt với anh là trông họ cứ căng thẳng hẳn lên. Chuyện đó là sao vậy?"
"À."
"Đừng nói với tôi là trong lần đến Kagoshima trước đây, anh đã làm gì đó chứ?"
Seon Woo-yeon liên tục đặt câu hỏi với người đồng hành bất đắc dĩ của mình.
Hiện tại, cả hai đã tháo thiết bị phiên dịch và đang trò chuyện bằng tiếng Hàn.
"Kagoshima à? À… đúng là có khá nhiều chuyện xảy ra. Nhưng mà, dù nghĩ thế nào thì đây cũng chẳng phải chuyện có thể thoải mái nói giữa trung tâm Nhật Bản đâu."
"Trời đất ơi."
"Chuyện đó tạm gác sang một bên đã. Trước tiên, để trả lời câu hỏi ban đầu của cô, lý do tôi mời cô đi cùng là để đảm bảo an toàn."
"An toàn?"
"Đây có thể xem như một biện pháp bảo hiểm."
Soạt.
Kim Gi-ryeo nói rồi nghiêng người lại gần, ghé tai cô để thì thầm.
"Hãy nghĩ mà xem. Đối với tôi, ngay cả Hàn Quốc cũng đã là một khu vực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-tho-san-huyen-tuong-tai-di-gioi/2707833/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.