Hận ý của Tần Vân Hề lại để cho Lâm Thu sinh ra hứng thú thật nhiều với hắn.
Nàng quan sát kỹ càng cái người trọng thương đang nằm trêи giường Hàn Ngọc. Hắn là môn đệ đầu tiên mà Ngụy Lương thu nhận, rất có tướng mạo thầy trò với Ngụy Lương, cũng mọc lên đôi mắt lạnh tình cùng đôi môi lương bạc.
Bị nàng nhìn chằm chằm không hề chớp mắt, trong ánh mắt hơi có phần ngốc trệ của Tần Vân Hề dần dần hiện lên đầy tơ máu, trêи gương mặt trắng bệch hiện lên tức giận đến thất sắc.
Lâm Thu phát hiện trong thức hải, Nghiệp Liên màu đen lại lần nữa giật giật, trêи cánh hoa có chữ phiến (片) lẻ loi trơ trọi bỗng tiếp tục nở ra thành sáu phần.
Nàng cong khóe miệng lên, nghiêng người về phía trước, duỗi ra một bàn tay nhỏ bé trắng nõn, nhẹ nhàng đặt lên trêи mu bàn tay đang để bên người của Tần Vân Hề.
Lạnh, thực lạnh.
Mọi người còn chưa kịp biến sắc, chỉ thấy Lâm Thu cong mày lên, trêи mặt lộ ra nụ cười như từ mẫu.
Nàng dùng giọng điệu như nói với đứa con utst yêu mến nói: ” Đứa nhỏ này, đừng lo lắng, sư phó cùng sư mẫu nhất định sẽ không để cho ngươi có chuyện gì! Một ngày là thầy cả đời là cha, sư mẫu cũng sẽ xem ngươi như con ruột của mình mà chăm sóc, chiếu cố! Ngươi cứ an tâm điều dưỡng, sư mẫu mỗi ngày đều sang đây thăm ngươi. “
Con mắt của Tần Vân Hề trợn trắn, suýt chút nữa muốn lòi ra ngoài.
Trong thức hải của Lâm Thu, Nghiệp Liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-tinh-tinh-nguoi-la-cua-nu-chu/446981/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.