Ngụy Lương hơi hơi cúi người, thì thầm yếu ớt như gió lay: ” Tông gia của Vương thị có giấu một cây. ”
Lâm Thu biết nghe lời phải, lúc này bèn cất cao giọng nói: ” Lần này đi Vân Thủy dao, chính ngươi cũng phải để ý một chút, tìm được cỏ Trụ Nguyên thì lập tức trở lại ngay đi, còn có thể gặp được Tụ Linh Thù hay không, vậy phải xem ý trời rồi, không thể cưỡng cầu. ”
Ừ, nàng biết rõ Ngụy Lương nhất định sẽ rút gân Vương thị một lần nữa cho xem.
Các đệ tử đang vây quanh l yên lặng nghe lén liền nhao nhao gật đầu, thầm nghĩ nữ tử này không hề giống như lời đồn là một người tham lam vô sỉ, đúng là lời đồn hay làm ta lầm người mà. Nếu nàng ta đúng như bên ngoài nói, là người có lòng tham không đáy, nhất định sẽ liều chết ăn vạ Kiếm Quân tìm cho bằng được Tụ Linh Thù về cho nàng ta, làm sao lại phong thanh vân đạm nói cái gì không thể cưỡng cầu như vậy được?
Nghĩ đến như vậy, một đám đệ tử nhìn về phía Lâm Thu, trong ánh mắt liền thêm vài phần đồng ý.
Vừa rồi Vương thị đến đây khiêu khích, tuy bị Kiếm Quân mạnh mẽ tung ra kiếm ý chấm dứt, nhưng trong lòng mỗi đệ tử Vạn Kiếm Quy Tông hoặc nhiều hoặc ít cũng sót lại vài phần không cam lòng. Ngược lại nữ nhân này nhanh nhẹn nói ra mấy câu để đám người Vương thị á khẩu không trả lời được, thật làm cho lòng người thật sảng kɧօáϊ. Tuy nhiên rất nhiều đệ tử tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-tinh-tinh-nguoi-la-cua-nu-chu/446999/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.