Ngay khi Vương Vệ Chi “ngộ đạo” , Lâm Thu cũng bỗng nhiên bắt lấy tay Nguỵ Lương thật mạnh.
Giờ phút này, hai người đang theo sau Lâm Tú Mộc cùng Thiển Như Ngọc, xuyên qua cổng tò vò vô cùng dày nặng sau cửa thành.
Ngụy Lương rũ mắt vừa nhìn, phát hiện Lâm Thu hai mắt trợn to, giữa con ngươi còn lập loè điểm điểm ánh sáng.
“Ta biết Tế Uyên đã nhập ma như thế nào rồi!” Nàng nhìn nhìn hai người Lâm Tú Mộc và Thiển Như Ngọc đi ở phía trước, sau đó quay đầu đi, nói khẽ với Ngụy Lương, “Nữ nhân bên cạnh Tế Uyên tên là Mai Nương đó, khẳng định có vấn đề! Hẳn là nàng ta đem ma chướng rót vào trong….một số đồ vật riêng tư của Tế Uyên, sau đó Tế Uyên…… ăn nhầm vật ấy, liền nhập ma.”
“Mai Nương?” Ngụy Lương hỏi lại, chợt, khóe môi hiện lên nụ cười nhạt, “Ta đã biết. Không sao.”
Hắn bất động thanh sắc, năm ngón tay xoè ra, đảo khách thành chủ, nắm chặt bàn tay nhỏ của nàng vào trong lòng bàn tay mình.
Tay nàng rất nhỏ, xương cốt phảng phất như làm từ nhuyễn ngọc, tùy tiện nắm một cái là có thể nắm trọn hết luôn.
Lâm Thu nghe thanh âm hắn trầm ổn bình tĩnh, trong lòng tức khắc cũng yên tâm lại. Khi lấy lại tinh thần, phát hiện tay mình đang bị hắn nắm chặt trong lòng bàn tay, một cảm giác an toàn không thể diễn tả cảm giác lại ấm áp vờn quanh nàng.
Tay hắn lớn hơn tay nàng rất nhiều, khớp xương rõ ràng, rất có cảm giác mạnh mẽ. Bàn tay ấm áp khô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-tinh-tinh-nguoi-la-cua-nu-chu/447168/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.