Tần Vân Hề trảm cửa trúc ở cách vách thành mảnh nhỏ, người đầy sát khí, gắt gao nhìn chằm chằm Liễu Thanh Âm cùng Vương Vệ Chi trong linh tuyền.
“Ay da.” Lâm Thu vui sướиɠ khi người gặp họa, “Bị bắt gian.”
Ngụy Lương thực không có hình tượng mà ngồi lên bên cạnh ao, ngón tay nhẹ nhàng cuốn tóc nàng lên, lười biếng nói: “Nếu Thu nhi thích xem diễn, chúng ta liền muộn chút mới rời đi vậy.”
Tuy rằng Lâm Thu cũng không trách Ngụy Lương, nhưng tận mắt nhìn thấy Đấu Long bị giết chết, tâm tình của nàng chung quy có vài phần tụt xuống.
Giờ phút này Tần Vân Hề một phen nhảy vào, vừa lúc dời đi lực chú ý của nàng, vì thế nàng càng dời hết toàn bộ tâm trí vào trong huyền liên, tập trung tinh thần xem diễn.
Chỉ thấy Vương Vệ Chi bất động thanh sắc rút tay về, trong màn sương trắng mờ mịt của linh tuyền suỵt suỵt vài cái, sau đó đem ngón trỏ chặn trước môi, nói: “Suỵt —— Thanh Âm đang tu luyện, ngươi muốn hại nàng tẩu hỏa nhập ma sao.”
Tần Vân Hề cũng lưu ý thấy rồi.
Năng lượng của linh tuỷ kϊƈɦ động đang rõ ràng quấn quanh người Liễu Thanh Âm, hắn cũng thấy rõ, nàng ta sớm đã nhập định, còn tên Vương Vệ Chi này nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Tần Vân Hề không những không cảm thấy an ủi, ngược lại càng thêm phẫn nộ.
Đặc biệt khi nhìn thấy Vương Vệ Chi nhịn không được còn đặt ngón tay dưới mũi, ngửi tới ngửi lui.
Tay Tần Vân Hề run rẩy kịch liệt, bỗng nhiên ấn lên chuôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-chu-tinh-tinh-nguoi-la-cua-nu-chu/447205/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.