Editor: Miri
------------------------------------------
Chung Uyển không muốn bị mất mặt như vậy, nhưng mặt đỏ hay không thật sự không phải là chuyện y có thể khống chế. Chung Uyển rất muốn hỏi Úc Xá một chút là hắn rốt cuộc có hiểu mình vừa nói gì không. Này là do đọc quá nhiều thoại bản linh tinh đi?! Cái gì mà...... ăn không đủ......
Chung Uyển tức giận đến đau đầu, đè ép cho giọng mình nhỏ lại: "Xin hỏi thế tử......ta ăn cái gì của ngươi?"
Úc Xá ngẩn ra, nhìn lướt qua cửa, trong mắt đầy vẻ không tưởng, "Ngươi cư nhiên còn dám hỏi?!"
Chung Uyển ngừng một chút, đột nhiên như hiểu ra cái gì, hoảng sợ: "Ngươi sai gia tướng hơn nửa đêm đi giáo huấn ta, chẳng lẽ là vì ngươi nằm mộng ban đêm, nhớ tới chuyện ta liếm ngươi một chút, nên tức giận muốn đánh ta?"
Úc Xá nhìn Chung Uyển một cái, cũng không giải thích, "Ngươi hiểu rồi thì tốt."
Chung Uyển bị chọc tức tới nói không ra lời, Úc Xá nói, "Chuyện trước kia ta không so đo với ngươi nữa, hiện tại......"
Chung Uyển vừa ngửa đầu, lại bị Úc Xá hôn ở trên môi.
Úc Xá chạm vào y một chút liền tách ra, âm thanh lạnh lùng nói: "Đừng nhúc nhích."
Úc Xá không cho Chung Uyển động đậy, nhưng lại liếm tách môi Chung Uyển ra.
Chung Uyển thấy Úc Xá gần sát mình, đầu óc liền mơ hồ. Úc Xá dùng một tay ấn trên vai y, Chung Uyển có chút chịu không được lực của hắn, theo bản năng kéo lấy vạt tay áo của Úc Xá.
Thân mình Úc Xá cứng lại, tựa hồ như rất thích Chung Uyển
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nam-do-van-dam-tim-duong-phong-hau/1204040/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.